Kinh Nghiệm Hướng dẫn Viết một đoạn văn phát biểu suy nghĩ và cảm xúc của anh chị về hình ảnh đôi bàn tay Tnú 2022
Hoàng Hải Minh đang tìm kiếm từ khóa Viết một đoạn văn phát biểu suy nghĩ và cảm xúc của anh chị về hình ảnh đôi bàn tay Tnú được Update vào lúc : 2022-04-13 11:36:41 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.
Đề bài: Suy nghĩ và cảm xúc của anh (chị) về hình ảnh đơi bàn tay TnúBài làmMỗi nhà văn thường có một vùng đất riêng, với Nguyễn Trung Thành đó là Tây Ngun, ơngđã có rất nhiều những tác phẩm viết về mảng đề tài này, đặc biệt là hình ảnh cúa những conngười kiên cường quật cường nơi núi rừng Tày Nguyên. Một trong những tác phẩm nổi bậtnhất trong sáng tác của Nguyễn Trung Thành là truyện ngắn “Rừng xà nu”, tác phẩm là câuchuyện về dân làng Xô Man trong kháng chiến chống Mĩ. Trong số những con người hiênngang quật cường của làng Xô Man nổi bật lên là hình ảnh Tnú. Câu chuyện về cuộc sống anhđã được tái hiện rõ ràng qua lời kể của cụ Mết - già làng - bên nhà bếp lửa nhà ưng trong một đêmanh được phép về thăm làng sau ba năm đi bộ đội.Nhìn lại đoạn đường đời của Tnú, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thuận tiện và đơn giản thấy hiện lên hình ảnh một Tnútrước và sau khi đứng lên cầm vũ khí. Trước khi cầm vũ khí, ngay từ khi cịn nhỏ Tnú đã làcậu bé gan góc, dũng cảm biểu lộ một tính cách táo bạo mạnh mẽ và tự tin. Tnú thay người già làmliên lạc, nuôi giấu cán bộ, nhanh nhẹn luồn rừng đưa thư, vượt qua suối lũ một cách dũngcảm. Cậu thật sáng dạ lúc biết rằng bọn Mĩ nguy ít khi phục kích ở chỗ nước chảy xiết. Tanhư cảm thấy một chiếc gì thật đáng yêu ở sự quan tâm học chữ không chịu thua kém ai củaTnú. Cậu bé này dám “cầm đá tự đập vào đầu máu chảy ròng ròng khi tham gia học cái chữ khôngthuộc” bằng Mai. Và đặc biệt sự gan dạ dũng cảm của Tnú khi bị giặc bắt, chú nhỏ bé tuổinày đã chỉ vào bụng mình và nói: “Cộng sản ở đây này”. Mặc cho những vết dao chém dọcngang trên tấm sống lưng nhỏ bé, Tnú vẫn không khai báo, vẫn gan dạ kiên cường. Trước nhữngtrận đòn roi tra tấn dã man cùa quân địch, Tnú thật như mong ước khi được học cái chữ và được giácngộ cách mạng từ rất sớm.Khi thoát ngục Kon tum trở về, Tnú đã là một chàng trai cường tráng, hiểu biết được tôiluyện qua nhiều thử thách. Giờ đây Tnú in như một cây xà nu trưởng thành, vạm vỡ,căng đầy nhựa sống và ham ánh sáng. Theo lời dạy của anh Quyết ngày nào, Tnú thay anhlàm cán bộ và một lần nữa anh đã đi ba ngày đường lên núi Ngọc Linh nhưng không phải làlấy đá để làm phấn mà là để mài giáo mác sẵn sàng sẵn sàng cho cuộc nổi dậy. Khơng chỉ nhìn thấy rõ con phố để đi theo cách mạng, Tnú cịn có một môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường hạnhphúc với tình yêu của Mai, với đứa con mới chào đời. Nhưng quãng thời gian niềm sung sướng ấythật ngắn ngủi, giặc đã cầm súng kéo về, bn làng cịn còn chưa kịp cầm vũ khí. Tnú và thanhniên trong làng phải trốn vào rừng để rồi một mình Tnú lại xơng ra mong che chở cho mẹcon Mai trước đòn roi của quân địch, nhưng cả hai đều không sống được. Cảnh tượng về cái chếtđau thương trong đêm ấy cứ trở đi trở lại trong lời kể của già làng và dịng hồi ức đau đớncủa anh. Khơng những khơng cứu được vợ con, Tnú còn bị quân địch đốt cháy mười đầu ngóntay “Mỗi ngón chí cịn hai đốt.... khơng mọc lại được”. Nỗi đau thương này là minh chứnghùng hồn cho cấu nói vừa giản dị vừa sấu sắc của cụ Mết: “Chúng nó đã cầm súng, mìnhphải cầm giáo”.Ai đã từng một lần đọc “Rừng xà nu” chắc chắn là khơng thể nào qn được hình ảnh đơi bàntay của anh Tnú, mười ngón tay cháy rực lửa xà nu như mười ngọn đuổc.Thoạt đầu là “hai bàn tạy anh lúc ấy còn lành lặn”, bàn tay chú bé Tnú dắt cô nàng Mai lên rẫytrồng tỉa, xách xà lét giấu vài lon gạo đi nuôi cán bộ Quyết trốn ở rừng; bàn tay cầm viênphấn bằng đá điêu khắc trắng, lấy từ núi Ngọc Linh về, viết lên bảng đen đan bằng nứa hun khói xà nu,để học chữ y dài, chữ 0 thêm móc thành a; bàn tay cầm đá đập vào đầu vì học dốt; bàn taymang cơng vặn đi làm liên lạc; hai bàn tay mà Mai đã cầm lấy, ở gốc cây to đầu rừng lách,khi Thú thoát ngục Kon Turn, bàn tay duyên nợ Mai vừa cầm vừa “ứa nước mất khóc, khơngphải vì như một đứa trẻ nữa mà như một người con gái đã lớn, vừa xấu hổ vừa thương yêu”.Trước những trận đòn roi tra tấn dã man cùa quân địch, Tnú thật như mong ước khi được học cái chữvà được giác ngộ cách mạng từ rất sớmBàn tay Tnú là bàn tay tín nghĩa, khơng biết bội phản. Cũng là một bàn tay chỉ đường. “LưngTnú ngang dọc những vết dao chém - Cộng sản đâu, chỉ ra! Tnú nói nhỏ: - Cởi trói đã, taymới chỉ được. Chúng nói cởi trói tay, Tnú để bàn tay ấy lên bụng mình: - Ở đây này!”. Lạithêm những nhát dao băm lên sống lưng Tnú, máu ứa đơng lại, tím thấm như nhựa xà nu. Chấtnhựa, chất dầu xà nu xưa nay vẫn giúp ích cho dân làng. Con người trồng cây, cấy lúa phụcvụ cuộc sống. Thằng Dục tẩm dầu xà nu vào giẻ rồi quấn lên mười đầu ngón tay Tnú, mườiđiểm chót vót, bén nhậy nhất của hệ thần kinh. Dầu xà nù bắt lửa rất nhanh. Nó châm đốtdần từng ngón tay Tnú, như muốn thong thả nhấm nháp cái thích thú đao phủ đó. “Mười ngón tay đã thành mười ngón đuốc”. Dầu xà nu rất thơm nay khét lẹt mùi thịt cháy. ThằngDục không phải là người Mỹ, dầu xà nu không phải là xăng dầu nhập cảng, quân địch thâm hiểmhằng giấu bàn tay diệt chủng, dùng người của tất cả chúng ta giết tất cả chúng ta.Bản năng yêu thương đã khiến Tnú xông ra cứu vợ con. Nhưng vợ con vẫn chết, cịn mình bịtra tấn. Vì như cụ Mết nói: mày chỉ có hai bàn tay trắng, chúng nó trói mày lại... tao khơngnhảy ra cứu mày. Tao cũng chỉ có hai bàn tay khơng”. Những bàn tay trắng, những bàn taykhơng đó, có lý trí hướng dẫn, được tổ chức lại, sẽ làm nổi cơ đồ. Cụ Mết đi gọi thanh niên,đi tìm vũ khí. Câu chuyện dẫn tới đỉnh điểm với chân lý giản dị, sáng chói: “Chúng nó đãcầm súng, mình phải cầm giáo!”. Lửa đã tắt trên mười đầu ngón tay Tnú. Nhưng mười ngọnđuốc thịt da đó đã kịp làm nổi chấm ngọn lửa nổi dậy. Sau tiếng thét của Tnú, dân làng bộcphát giết sạch mười tên giặc... Rồi vết thương lành lại. Mỗi ngón tay cụt một đốt. Cịn lại haiđốt vẫn hoàn toàn có thể cầm giáo, bắn súng. Như cây xà nu bị mảnh đạn ứa nhựa tím bầm cịn vươncánh đứng đó. Bàn tay khơng như cũ, nhận thức không thể như cũ. Tnú đã trả giá đắt nhưngcó một kinh nghiệm tay nghề lớn: “Chúng nó đứa nào thì cũng là thằng Dục”. Và tình cảnh anh cũngđứng ngang tầm kinh nghiệm tay nghề đó. Căm thù trong anh cháy giần giật như nhựa xà nu bénnhạy. Có súng, anh khơng bắn. Có dao, anh khơng đâm. Những thằng Dục mở mắt trắng dãnhìn tang chứng tội ác hiển hiện của chúng, nhìn bàn tay quả báo, bàn tay cụt mười ngónđang x ra bóp cổ chúng, khơng ngờ sự trừng phạt lại đến nhanh gọn và ghê gớm nhưvậy.Nhà văn Ngun Ngọc dường như đã cố ý tơ đậm hình ảnh đơi bàn tay anh Tnú - đơi bàntay có cả một lịch sử, một số trong những phận. Đơi bàn tay anh Tnú - đôi bàn tay đã rừng rực cháy lửacăm hờn, đã trở thành hình tượng cho ý chí quật cường, cho sức sống mãnh liệt của Tnú vàngười dân làng Xơman. Kẻ thù tàn ác hoàn toàn có thể đốt cháy đôi bàn tay nhưng không thể tiêu diệtđược sức mạnh phi thường, tiềm ẩn trong con người họ. Đó là ý chí chiến đấu và khát vọngchiến thắng của một dân tộc bản địa kiên cường dũng cảm như những khu rừng rậm xà nu hàng vạn câykhơng có cây nào bị thương mà vẫn xanh tươi bát ngát trải xa tít tắp tận chân trời.
Nội dung chính- I. Dàn ý Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu1. Mở bài2. Thân bài3. Kết bàiII. Bài văn mẫu Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nuVideo liên quan
Đề bài: Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu
Mục Lục nội dung bài viết:
I. Dàn ý rõ ràng
1. Mở bài
2. Thân bài
3. Kết bài
II. Bài văn mẫu
Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu
I. Dàn ý Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu
1. Mở bài
- Sơ lược về tác giả và phong cách sáng tác.
- Nguyễn Trung Thành đã rất thành công với nghệ thuật và thẩm mỹ điển hình hóa nhân vật, đặc biệt là Tnú với hình ảnh bàn tay mười ngón bị đốt cụt mỗi ngón một đốt, mà nó hoàn toàn có thể được xem là trung tâm của mọi vẻ đẹp của nhân vật này.
2. Thân bài
a. Đôi bàn tay của sự việc yêu thương sâu thẳm:
- Tnú với đôi bàn tay trắng nhảy vào giữa lòng giặc quyết tâm sống chết cùng với mẹ con Mai.
- Đôi tay rắn chắc như lim của một người đàn ông với trách nhiệm bảo vệ mái ấm gia đình.
b. Đôi bàn tay của sự việc đau thương mất mát và sự kiên cường mạnh mẽ và tự tin:
- Giặc đốt đôi bàn tay của Tnú nhưng anh không hề kêu rên một tiếng nào, trong mắt anh là sự việc kiên cường, thủy chung với cách mạng, không chịu khuất phục trước những trò dơ bẩn của bọn giặc hung tàn.
- Đôi tay của Tnú cũng là người đại diện tố cáo tội ác của quân giặc, là hình ảnh đau thương ám ảnh của nhân dân ta trong trong năm tháng trận chiến tranh ác liệt.
c. Đôi bàn tay của người anh hùng tàn nhưng không phế, của lý tưởng cách mạng, đôi bàn tay của ký ức không quên.
- Gợi nhắc Tnú những mối hận nước thù nhà sâu sắc làm sáng rõ thêm lý tưởng sống và chiến đấu để trả thù.
- Bi kịch cuộc sống, đã khiến Tnú càng thêm mạnh mẽ và tự tin, gan lì trong chiến đấu, giờ đây anh chẳng cần vũ khí, chỉ một đôi bàn tay không lành lặn cũng hoàn toàn có thể giết chết quân thù.
3. Kết bài
- Tổng kết và cảm nhận thành viên.
II. Bài văn mẫu Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu
Nguyễn Trung Thành (1932), còn tồn tại bút danh khác là Nguyên Ngọc, ông là nhà văn trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, từng có một khoảng chừng thời gian dài tình nguyện lăn xả vào mặt trận Tây Nguyên trong trong năm cuộc kháng chiến chống Mỹ trở nên ác liệt nhất, để đồng cam cộng khổ cùng với bộ đội và nhân dân, sẵn sàng quyết tử cả mạng sống vì Cách mạng. Thế nên với ông mảnh đất nền Tây Nguyên và con người nơi đây để lại trong tâm hồn ông nhiều kỷ niệm sâu sắc, cùng với vốn trải nghiệm chân thực của một nhà văn, một người lính bước ra từ mặt trận đầy máu và lửa, Nguyễn Trung Thành đã tạo ra một loạt những tác phẩm để đời xuất sắc như Đất nước đứng lên, Đường tất cả chúng ta đi, trên quê hương những anh hùng Điện Ngọc,... Và có lẽ rằng xuất sắc và tiêu biểu nhất trong số đó là tác phẩm Rừng xà nu với hình tượng người anh hùng Tnú, mang vẻ đẹp của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, là người đại diện cho những con người Tây Nguyên kiên cường, quật cường trong cuộc kháng chiến chống Mỹ tàn khốc. Nguyễn Trung Thành đã rất thành công với nghệ thuật và thẩm mỹ điển hình hóa nhân vật, đặc biệt là Tnú với hình ảnh bàn tay mười ngón bị đốt cụt mỗi ngón một đốt, mà nó hoàn toàn có thể được xem là trung tâm của mọi vẻ đẹp của nhân vật này.
Nguyễn Trung Thành đã dùng nghệ thuật và thẩm mỹ quay cận cảnh để miêu tả cái thảm kịch của Tnú và chính cái thảm kịch ấy đã làm ra người anh hùng của làng Xô Man. Khi nghe tin dân làng Xô-man sẵn sàng sẵn sàng đồng khởi, lũ giặc theo sự hướng dẫn của thằng Dục đã đến lùng sục tìm bắt Tnú, bởi chúng chắc chắn là anh là người cẩm đầu, thế nhưng Tnú và thanh niên trong làng đã ra khỏi rừng. Chúng không bắt được anh, bèn bắt vợ con của anh làm mồi nhử và tra tấn vô cùng dã man, trước những đòn hiểm độc của bọn giặc với vợ con, Tnú đã không thể nhẫn nhịn thêm nữa mà nhảy xổ ra giữa sân, rồi dùng đôi bàn tay vững chắc của tớ mà ôm lấy mẹ con Mai, thét lên trong đau đớn và rất khó chịu: "Đồ ăn thịt người, tau đây, Tnú đây!" . Có thể nói rằng đôi cánh tay rộng lớn "như hai cánh lim chắc" của Tnú ôm lấy đôi mẹ con đang hấp hối đó đó là biểu lộ của tình yêu sâu nặng dành riêng cho mái ấm gia đình. Bởi trước khi trở thành người anh hùng Tnú còn là một một con người thông thường, Tnú không phải sắt đá, anh có một trái tim rất người, biết yêu thương và hờn giận, anh không thể nhìn những người dân mình yêu thương nhất chết đi trong đau đớn, Tnú không thể chịu đựng được nỗi thống khổ ấy. Thế nên dù "chỉ có hai bàn tay trắng" như lời cụ Mết nói Tnú vẫn sẵn sàng nhảy vào lũ giặc đang lăm lăm súng ống, sẵn sàng cùng sống, cùng chết với mẹ con Mai, dù rằng anh cũng không thể cứu được họ. Như vậy vẻ đẹp của người anh hùng trước hết là thể hiện ở tình người, tình cảm dành riêng cho mái ấm gia đình sâu sắc, đó là vẻ đẹp xuất phát từ tư thái của người anh hùng khi đối mặt với nguy hiểm, đó là tấm lòng thủy chung son sắt với người thân trong gia đình, mà tất cả đều tựu lại trong đôi bàn tay đầy yêu thương của Tnú.
Tiếp theo sau tấn thảm kịch vợ con chết thảm, bản thân Tnú lại tiếp tục phải hứng chịu một thảm kịch khác, anh bị giặc bắt và tra tấn dã man, chúng dùng chính nhựa xà nu để đốt 10 đầu ngón tay của anh "Một ngón tay Tnú bốc cháy. Hai ngón, ba ngón. Không có gì đượm bằng nhựa xà nu. Lửa bắt rất nhanh. Mười ngón tay đã thành mười ngọn đuốc". Qua tầm nhìn cận cảnh của Nguyễn Trung Thành, ông đã gợi lại cái giờ phút bi hùng của Tnú, người ta như thấy từng ngọn lửa bập bùng, cái đau đớn dần kéo tới trên đôi mắt người chiến sỹ cộng sản. Mười ngọn đuốc tay cứ cháy, cháy nữa mà theo như cảm nhận của nhân vật Tnú thì nó không riêng gì có từ chỉ cháy trên mười đầu ngón tay mà cháy tận vào ruột gan, tận vào trong lòng. Nhưng cái đau kinh khủng ấy cũng không thể khuất phục được người anh hùng, dù cho "máu anh mặn chát ở đầu lưỡi. Răng anh đã cắn nát môi anh rồi" thì Tnú cũng quyết không nói một lời, "Người Cộng sản không thèm kêu van" dù có chết cũng không hé răng nửa lời. Như vậy hình ảnh đôi bàn tay bị đốt bằng nhựa xà nu đó đó là minh chứng cho tấm lòng thủy chung son sắt với cách mạng của Tnú, đồng thời cũng thể hiện bản chất kiên cường, mạnh mẽ và tự tin quật cường của người anh hùng khi phải đối mặt với hai nỗi đau lớn cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng vẫn hiên ngang sừng sững như cây xà nu của núi rừng Tây Nguyên. Lửa bùng lên trên đôi bàn tay của Tnú cũng là lúc phong trào đồng khởi khởi đầu, những tên giặc đã đốt lửa, gieo tội ác lên tay Tnú thì khi "lửa đã tắt trên mười đầu ngón tay Tnú" cũng là lúc chúng phải đền mạng, phải trả giá cho những tội ác mà chúng đã gây ta. Như vậy lần nữa ta thấy được vẻ đẹp của người anh hùng thông qua đôi bàn tay, đó là đôi bàn tay của sự việc kiên cường, chung thủy với cách mạng.
Sau những thảm kịch lớn của cuộc sống, Tnú chỉ từ lại đôi tay mà mười ngón ngón nào thì cũng cụt mất một đốt, nó gợi anh nhớ về mối thù nhà sâu sắc, nhắc nhở anh về những gì mà bọn giặc Mỹ đã gây ra cho anh và dân làng Xô Man, khiến lòng căm thù giặc và quyết tâm lên đường chiến đấu của Tnú càng thêm vững chắc, lý tưởng cách mạng của anh càng thêm sáng rõ. Đôi tay ấy cũng là lời tố cáo mạnh mẽ và tự tin về sự tàn ác của giặc thù đối với nhân dân ta, đất nước ta trong trong năm tháng trận chiến tranh ác liệt, là dẫn chứng tội ác không thể nào xóa nhòa trên thân thể người anh hùng Tnú, góp thêm phần xây dựng hình tượng người anh hùng dân tộc bản địa trong trận chiến tranh, cùng tinh thần chiến đấu mạnh mẽ và tự tin. Đó là hình tượng người anh hùng dẫu có tàn nhưng không phế, bởi hình ảnh đôi bàn tay thiếu đốt ấy đã trở lại trong một cảnh mà Tnú kể rằng tôi đã bóp chết tên chỉ huy đồn bằng chính đôi tay tàn tật. Như vậy chính cái thảm kịch cuộc sống, đã khiến Tnú càng thêm mạnh mẽ và tự tin, gan lì trong chiến đấu, giờ đây anh chẳng cần vũ khí, chỉ một đôi bàn tay không lành lặn, mà quân địch cũng phải chịu chết dưới tay. Có thể nói rằng đây là hình ảnh gây ấn tượng vô cùng mạnh mẽ và tự tin với người đọc mà ở đó hình tượng người anh hùng trở nên phi thường và mang đậm vẻ đẹp của của chủ nghĩa anh hùng cách mạng. Lần nữa, hoàn toàn có thể nói rằng đôi bàn tay của Tnú đó đó là đôi bàn tay của những ký ức không quên.
Hình ảnh đôi tay của Tnú trong Rừng xà nu là một hình ảnh, một rõ ràng nghệ thuật và thẩm mỹ có nhiều ý nghĩa đặc biệt, biểu trưng cho những vẻ đẹp của người anh hùng Tnú, đó là đôi bàn tay của tình yêu thương con người sâu sắc, bàn tay của tấm lòng kiên cường quật cường và cũng là bàn tay của những ký ức không quên. Đôi bàn tay của Tnú cũng như chính gia chủ của nó vậy đại diện cho những phẩm chất tốt đẹp của người dân Tây Nguyên và cả dân tộc bản địa Việt Nam.
-----------------------HẾT-----------------------
Rừng xà nu là truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Trung Thành viết về con người và tinh thần đấu tranh mạnh mẽ và tự tin, ngoan cường của người Tây Nguyên. Bên cạnh bài Suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu, những em hoàn toàn có thể tham khảo thêm nhiều bài văn đặc sắc khác ví như: Khuynh hướng sử thi và khuynh hướng lãng mạn trong Rừng xà nu, Phân tích cảm hứng sử thi trong Rừng xà nu, Phân tích truyện ngắn Rừng xà nu , Cảm nhận về nhân vật Tnú trong truyện ngắn Rừng xà nu..
Bị giặc bắt và đốt 10 ngón tay bằng nhựa xà nu, dù đau đớn về mặt thể xác nhưng người anh hùng Tnú vẫn không hề bị khuất phục, em có suy nghĩ về hình ảnh đôi tay Tnú trong Rừng xà nu ra làm sao, hình ảnh này gợi cho em những cảm xúc gì.