Kinh Nghiệm về Bài văn biểu cảm về mái trường THCS ngắn gọn 2022
Bùi Thị Thu Hương đang tìm kiếm từ khóa Bài văn biểu cảm về mái trường THCS ngắn gọn được Update vào lúc : 2022-06-02 21:44:03 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.
Trong cuộc sống mỗi con người, khoảng chừng thời gian mà đẹp đẽ nhất, mang lại biết bao kỷ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè,… đó đó là quãng đời học trò của tất cả chúng ta. Em cũng nhận định rằng như vậy, hơn hết em yêu lắm ngôi trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại – nơi đã ươm mầm trong em bao mơ ước, tham vọng.
Nội dung chính- Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 2
Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 3
Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 4
Ngôi trường của em là một ngôi trường mới, khang trang sạch đẹp. Từng dãy nhà ba tầng vừa được sơn lại màu vàng tươi mới với mái ngói đỏ thắm. Nơi đây lúc nào thì cũng vang lên tiếng giảng bài ân cần của thầy cô và tiếng trả lời, đáp lại của những cô cậu học trò thật ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Sân trường là nơi tương hỗ cho chúng em vui chơi sau mỗi tiết học căng thẳng mệt mỏi. Đây quả là thiên đường lí tưởng của chúng em!
Em yêu lắm sân trường này với những hàng cây hoa sữa, bàng,… nghiêng mình trong nắng. Nơi đây, từng chiếc ghế đá, từng khoảng chừng sân,… đều đã khắc sâu những kỉ niệm buồn, vui bên thầy cô và bạn bè trong tâm trí em!
Em còn nhớ ngày đầu tiên bước vào trường đầy kinh ngạc. Đó là một ngày cuối mùa hạ, khi mà trên cây phượng chỉ từ điểm vài đốm đỏ, trời cao và trong xanh, nắng buông từng vạt mỏng dính khắp sân trường. Khi ấy, ngôi trường bừng sáng lên mở ra trước mắt em như mở ra một tương lai tươi tràn đầy kỳ vọng đang chờ đón. Tuy những ngày đầu gặp chút trở ngại vất vả nhưng rồi em cũng dần thích nghi với cách giảng dạy mới lạ, giúp tăng kĩ năng tư duy của học viên. Các thầy cô giáo mới, từng người một tính cách, thầy Trung thì vui tính, thầy Hưng thì điềm đạm, cô Phương thì nghiêm khắc. Bới thế mỗi tiết học cứ thế mà trôi qua một cách thú vị và đầy hứng thú. Thật như mong ước khi nhà trường phân công cô Linh làm chủ nhiệm lớp em ngay năm đầu tiên khi chúng em đặt chân vào trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại này. Nhờ có cô Linh luôn hết lòng, khắt khe, uốn nắn, dạy bảo cho lớp em nên lớp em mới có ngày ngày hôm nay. Thật vui khi nghĩ về tập thể lớp em, những ngày đầu còn nhút nhát không đủ can đảm bắt chuyện với nhau mà giờ đây tất cả đều thân thiết như anh em một nhà. Có khi tụi con trai giả làm con gái làm chúng em ôm bụng cười rồi lại im bặt khi thầy Tùng – hiệu trưởng nhà trường đi qua rồi “tặng” cho lớp em cái nhìn đầy uy lực. Các bạn tuy nhiên lúc trêu trọc giận nhau nhưng ai mà gặp trở ngại vất vả là tất cả giúp sức ngay. Em thấy mình thật như mong ước khi được đi học, luôn luôn được thầy cô yêu thương, chăm sóc, được bạn bè chia sẻ, gắn bó cùng nhau qua những lúc vui, buồn. Qua đây, em cũng đồng cảm và buồn thay cho những tuổi hồng không được cắp sách đến đường, không được mọi tình nhân thương chia sẻ như chúng rm. Em cảm ơn cô rất nhiều! Cô Linh ơi! Chúng em sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của cô để bước vào lớp bảy với giáo viên chủ nhiệm mới là cô Lưu Hòa.
Em cảm thấy tình yêu thương mà mỗi thầy cô dành riêng cho những đứa học trò của tớ in như mẹ dành riêng cho chúng em vậy. Chẳng vì thế mà người ta vẫn thường nói thầy cô là những người dân cha, người mẹ thứ hai của tớ… Thầy cô luôn an ủi và là lời động viên rất lớn mọi khi chúng em vấp ngã, thất bại hay là nụ cười sướng được nhân lên mọi khi chúng em thành công. Nhìn những giọt nước mắt đau khổ của chúng em khi vấp ngã thì thầy cô cũng chẳng dấu nổi cảm xúc. Những lần như vậy, thầy cô luôn ôn chúng em vào lòng để mong sao sự ấm áp ấy sẽ xoa dịu nỗi đau lòng trong mỗi đứa học trò của tớ. Mỗi thầy cô dạy dỗ chúng em dù tính cách rất khác nhau nhưng tất cả đều chung một tình yêu nghề, yêu học viên và cả sự nhiệt huyết trong từng người.
Xem thêm: Soạn văn bài: Con Hổ có nghĩa
Nhiều khi em tự hỏi: “Tại sao thầy cô lại muốn truyền hết lại những kiến thức và kỹ năng mà thầy cô biết cho chúng em”. Đến giờ đây em mới hiểu, thầy cô làm như vậy tất cả đều vì muốn tốt cho chúng em, muốn cho chúng em trưởng thành hơn. Để rồi sau này, khi chúng em bước vào đường đời sẽ gặp quá nhiều trở ngại vất vả, chông gai sẽ tha thiết được nhớ lại những tiết học như những trang bị, bài học kinh nghiệm tay nghề quý giá giúp chúng em vượt qua mọi thử thách. Công lao của thầy cô to lớn biết nhường nào, dù mai đây thì chúng con cũng không đến đáp được hết công lao đó! Thời gian trôi qua nhanh quá! Cảnh vật vẫn như cũ, chỉ có chúng em là thay đổi. Ước gì em mãi là cô học viên lớp bảy của trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại, mãi ở tuổi học trò – một ước mơ muôn thuở. Nhưng không còn ai hoàn toàn có thể đi ngược lại quy luật tự nhiên. Rồi ai cũng tiếp tục lớn lên sẽ phải bước qua cánh cổng kỳ diệu này để bước vào đời. Nhưng em mong ngôi trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại này sẽ mãi là người dìu dắt mang lại cho chúng con những kiến thức và kỹ năng rộng mở đưa con đến bến bờ tương lai.
Tất cả đó vẫn chưa thể nói hết được những gì ngôi trường thân yêu này – trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại đã mang lại cho chúng em. Ở đây, chúng em được chắp thêm đôi cánh ước mơ, được bước vào mày mò thế giới kì diệu như trong bài: “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lí Lan đã viết. Dù mai đây có đi đâu xa em cũng tiếp tục nhớ mãi ngôi trường, thầy cô trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại này.
Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 2
Với cuộc sống mỗi con người, quãng đời học viên đều tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng đời quý báu ấy của tất cả chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người thì yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mần nin thiếu nhi. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường cấp hai – nơi tôi đang học – đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào thì cũng vang lên lời giảng ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc trước lớp hay tiếng cười nói hồn nhiên, trong sáng của những bạn học viên. Sân trường rộng rãi thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng cho chúng tôi chơi đùa.
Tôi yêu lắm rân trường này. Mỗi khoảng chừng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm đẹp của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo mừng như ngày tôi vào lớp sáu, ngỡ ngàng nhìn khoảng chừng sân đẹp đẽ. Vâng, mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoắt hơn một năm đã trôi qua, giờ tôi là học viên lớp bảy….Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô học viên trung học cơ sở, để tôi được sống mãi dưới mái trường này!
Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người dân thầy cô, những bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng êm ả mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho chúng tôi những bài học kinh nghiệm tay nghề có ích. Với tôi, thầy cô như những người dân cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người.
Những người bạn lại là những người dân đồng hành tuyệt vời, luôn sát cánh bên tôi trên con phố học tập. Tất cả là những người dân anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau trong một đại mái ấm gia đình rộng lớn. Mỗi khi buồn bã hay thất vọng, chỉ việc nghĩ đến ánh mắt trìu mến của thầy cô hay là những nụ cười của bạn bè tôi lại thấy lòng mình ấm áp hơn.
Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng, rộn rã. Ngày khai trường, ngày hai mươi tháng mười một ….những ngày tháng tuyệt vời ấy lần lượt trôi đi để lại trong tôi những nuối tiếc. Chỉ còn hai năm nữa là tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Tôi sẽ lại học những ngôi trường mới, có những thầy cô bạn bè mới… liệu những tháng ngày đẹp đẽ kéo dãn được bao lâu?
Thời gian trôi đi như những làn sống dập dềnh ra khơi không trở lại. Nhưng có một thứ mãi mãi ở lại cùng tôi, đó đó đó là hình bóng mái trường cấp hai.
Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 3
Trong cuộc sống của mỗi con người, chắc ai cũng từng cắp sách đến trường, đến lớp được ngồi vào ghế nhà trường với hình ảnh người bạn, người cô thân thiết và cả những kỉ niệm nữa chứ.Quãng đời học viên còn sót lại của tôi và bạn chắc một khi dã trải qua thì không thể không ghi lại những dòng dấu ấn sâu sắc.
Ba năm học trôi qua, không phải là ngắn, cũng đủ để những con người xa lạ trở nên thân thiết hơn in như một mái ấm gia đình, sự dạy dỗ chỉ bảo ân cần của thầy, cô giáo dưới mái nhà trường THCS Đức Ninh làm cho tôi cảm thấy thêm yêu ngôi trường này.Tôi yêu những hàng phượng ngả bóng dưới sân trường trong những giữa trưa hè, gốc phượng ấy không biết bao nhiêu lần tôi đã nán lại trong những giờ ra chơi ngồi đếm những đốm nắng lung linh xuyên qua kẽ lá.Tôi yêu những con phố mòn trong sân trường đã dể lại những kỉ niệm vui cũng như buồn trong tôi.Tôi yêu hàng ghế đá khi những cô những cậu học trò vui đùa lẫn nhau. Tôi yêu tiếng trống trường rộn ràng, giòn giã và yêu cả cái lớp học có cánh cửa hoen rỉ, nơi tôi ngồi học rất lâu rồi nhìn ra hiên chạy cửa số vào giữa trưa hè những chú chim đùa nhau trong nắng và cả tán lá bàng tỏa ra xanh mướt như đang che bớt đi cái không khí nóng nực của ngày hè. Tôi nhớ những tiết học của cô giáo chủ nhiệm, nhớ tiếng cô giảng bài và nhớ cả tiếng phấn trên nền bảng xanh thẳm.Giọng cô dịu dàng êm ả, trìu mến tận tình chỉ bảo cho học viên mới thấy được công lao của cô dành riêng cho chúng tôi. Nhớ lại lời cô dạy bảo năm ấy tôi lại càng thêm thấm thía, chính vì công lao to lớn đó đã thúc đẩy từng người trong chúng tôi nên phải nỗ lực hơn thế nữa để không phụ lòng mong mỏi của cô dành riêng cho chúng tôi. Ba tháng nghỉ hè đã sắp kết thúc, nhường lại cho ngày thu, mùa mà tất cả những học viên sắm sửa sẵn sàng sẵn sàng cho một năm học mới. Cánh cửa trường đã mở đón chào những em học viên dến ngày tựu trường của một năm học mới với bao nhiêu là cảm xúc.Sẽ có nhiều thứ thay đổi nhưng những kí ức này luôn động lại trong trái tim tôi mãi mãi.
Thêm một năm nữa, tôi sẽ phải tạm biệt ngôi trường này và phải xa bạn bè, thầy cô ở đây. Một ngôi trường và thầy cô giáo đẹp như một bài ca không thể nào quên.Nghĩ về hiện tại thầy cô vấn đang ở cạnh bên chúng tôi, mới cảm thấy vui hơn.Bên dưới mái trường mà tất cả chúng ta vẫn miệt mài học tập, sẽ có những thầy cô luôn dõi theo bước chân của chúng tôi đi đến tận cuối con phố.Giờ này đây tôi sẽ nỗ lực học tập để không phụ lòng mong mỏi của thày cô đối với chúng tôi.
Cảm nghĩ về ngôi trường THCS em đang học – Bài làm 4
Từ lúc còn là một học viên Tiểu học, qua những anh chị, khi đó đang học tập dưới mái trường THCS Ngô Sĩ Liên, em đã được nghe kể nhiều về danh nhân Ngô Sĩ Liên, về truyền thống tốt đẹp của trường. Hơn nữa, trong mái ấm gia đình, những anh chị của em, sau khi tốt nghiệp THCS Ngô Sĩ Liên đã thi đỗ vào nhiều trường THPT và Đại học nổi tiếng của Tp Hà Nội Thủ Đô. Vì thế, lên cấp 2, cũng như bao bạn khác, em luôn ước mơ sẽ được học ở trường này.
Và lúc ước mơ ấy thành hiện thực thì không riêng gì có em, mà cả mái ấm gia đình đều rất tự hào vì em được theo học ở một ngôi trường THCS nổi tiếng của quận và thành phố. Em thật vui khi khoe với những bạn học cùng Tiểu học và em cũng cảm thấy rất hãnh diện vì thấy những bạn ghen tỵ với mình về điều đó.
Tuy nhiên, ngày đầu tiên đến trường, em vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc nhưng nhờ cô giáo chủ nhiệm và những thầy cô bộ giáo bộ môn rất thân thiện nên em đã nhanh gọn làm quen được với ngôi trường mới. Được mặc bộ đồng phục mới, em cảm thấy mình trưởng thành hơn nhiều và đã cảm nhận được trách nhiệm của tớ mình khi được học tập và rèn luyện dưới mái trường mang tên danh nhân Ngô Sĩ Liên. Em tự hứa phải nỗ lực hết mình để không phụ lòng mong mỏi của thầy cô và mái ấm gia đình.
Vậy là, thấm thoắt đã ba năm Tính từ lúc lúc còn kinh ngạc bước chân vào ngôi trường THCS Ngô Sĩ Liên, quãng thời gian ấy có lẽ rằng đủ dài để em thấy được trọn vẹn niềm vinh dự và tự hào. Cũng như những anh chị của em trước đây, em thật như mong ước khi được sống trong tình thầy trò, bè bạn… Tất cả những thầy cô đều nhiệt tình dạy bảo, lo ngại cho chúng em. Ai biết được đằng sau những nụ cười và thành công của học viên là biết bao nỗi vất vả và những quyết tử lặng thầm của thầy cô – những kĩ sư tâm hồn cao quý.
Bên cạnh sự giáo dục, dạy bảo chu đáo của những thầy cô, sự tiến bộ của cơ sở vật chất của trường cũng khiến em và những bạn say mê, hứng thú hơn trong học tập. Chúng em yêu biết mấy những bài học kinh nghiệm tay nghề vô cùng thú vị trên máy chiếu, hay những bài thực hành, những thí nghiệm Vật lý, Hóa học chúng em được tự tay thực hiện.
Ngoài ra, những hoạt động và sinh hoạt giải trí sinh hoạt của công tác thao tác Đoàn Đội cũng góp thêm phần tu dưỡng nhân cách, giúp chúng em trưởng thành và dữ thế chủ động hơn trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường; những hoạt động và sinh hoạt giải trí từ thiện đã vun đắp cho chúng em lòng nhân ái – đức tính vô cùng thiết yếu trong xã hội lúc bấy giờ.
Chắc hẳn, những dòng suy nghĩ của em cũng là những dòng cảm xúc của hơn 2000 học viên Ngô Sĩ Liên. Trên trang giấy này em xin gửi lời cảm ơn chân thành tới tất cả những thầy cô giáo, những người dân đã dạy dỗ, lo ngại và hi sinh cho chúng em rất nhiều. Em xin cảm ơn những bác bảo vệ – những "người bạn lớn" tốt bụng và vui tính của tất cả học viên; em xin cảm ơn những bác lao công vất vả, chăm chỉ thao tác để chúng em có môi trường tự nhiên thiên nhiên học xanh, sạch, đẹp; em xin cảm ơn tất cả mọi người vì đã mang lại cho em và những bạn sự ấm áp của một mái ấm gia đình, một mái trường thân thiện. Một điều chắc như đinh là những học viên đã lớn khôn từ mái trường Ngô Sĩ Liên, thì mãi mãi vẫn là học viên Ngô Sĩ Liên, là những học trò nhỏ bé của những thầy. những cô…
Tự hào thay, là học viên trường Ngô Sĩ Liên!