Thủ Thuật Hướng dẫn Mùa xuân hoa nở chap 89 Chi Tiết
Cao Ngọc đang tìm kiếm từ khóa Mùa xuân hoa nở chap 89 được Cập Nhật vào lúc : 2022-08-04 20:34:03 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.
MÙA XUÂN VÀ HOA SEN
CHÚC TRỌNG
Một năm với bốn ngày xuân hạ thu đông, thì ngày xuân được xem như thể mùa của sự việc khởi đầu, mùa của những tươi mới, của ánh bình mình đang lên sau màn đêm tịch tịnh. Một ngày xuân khởi đầu cho những cành hoa đâm chồi nảy lộc, của những cành mai vàng rực rỡ hay cành đào thắm tươi khoe trong nắng mới. Mùa xuân thường khởi đầu cho những dự tính, những kế hoạch cho một năm nhiều điều phúc, mùa của những lễ hội để cầu may cho một năm an lành. Mùa xuân tiết trời như thay áo mới, thoáng hơn, trong hơn và ánh nắng dường như vàng hơn, mùa của đoàn tụ sum vầy sau một năm dạt dẹo tứ xứ….
Tôi chợt nghĩ đến hoa sen khi xuân về, sen tượng trưng cho việc vượt lên khỏi bùn đen, hình ảnh đóa sen vươn mình khỏi mặt hồ, vươn lên trước gió, nở ra khoe sắc với sắc hồng tươi mát, tỏa ngát mùi thơm dịu kỳ. Trong đạo Phật, sen được dùng để ví cho việc tỉnh thức trọn vẹn, sự tỏa ngát hương của bậc trí giác ngộ, ấy vậy mà chư Phật hay những bậc Bồ tát được người đời tạc tượng, vẽ tranh thường đứng hay ngồi trên hoa sen, hoa sen cũng tượng trưng cho chúng sanh vượt mọi khổ đau, sống trong khổ đau mà không biến thành chìm vào đau khổ, cũng như những đóa sen thơm ngát, không còn bùn đen tanh hôi thì làm thế nào có nhưng bông sen khoe sắc, sen không thể lớn lên và ngát hương trên lớp đất trải đầy kim cương, châu báu hay nước thơm tinh khiết, sen luôn từ bùn đen mà vượt lên, sống với bùn và được bùn nuôi dưỡng nhưng không biến thành dính bùn nhơ làm tanh hôi và làm thay đổi bản chất tinh khiết của những cánh hồng tươi thắm, bởi sen là sen, mà bùn là bùn, bởi trong những đóa sen luôn tiềm ẩn mầm sống tinh khôi trong sạch, trong sen luôn hiện hữu bản tánh thanh cao thơm ngát dịu kỳ, nhưng sen không thể tách khỏi bùn hay mọi người tất cả chúng ta đây, hiện hữu trên đời này sẽ không thể tách rời khỏi sự khổ đau, sinh, lão, bệnh, tử, nhưng bản tánh giác ngộ, tinh khôi của mọi người đều có sẵn trong mình, Đức Phật tất cả chúng ta đã nói: “Ta là Phật đã thành, những con là Phật sẽ thành” đấy sao. Phật ở đây là giác ngộ, giác ngộ trọn vẹn, chánh đẳng chánh giác, mặc dầu tất cả chúng ta chưa giác ngộ hay giác ngộ một phần nào đó thôi, thì nếu quay về tỉnh thức, ta cũng luôn có thể có cũng thể giác ngộ trọn vẹn, chánh đẳng chánh giác như đức Thích Ca Mâu Ni.
Đức Phật đã chỉ cho tất cả chúng ta bốn chân lý của cuộc sống và tám điều giác ngộ của bậc tỉnh thức. Ngài chỉ ra sự khổ đau và con phố thoát khổ. Ngài chỉ cho tất cả chúng ta con phố niềm sung sướng để có những khoảng chừng thời gian ngắn an nhàn thảnh thơi như ngày xuân tươi mát, nhưng Ngài không bảo tất cả chúng ta chối bỏ khổ đau, chạy trốn đau khổ, chạy trốn khỏi lão, bệnh, tử mà thấy khổ đau, thấy lão, bệnh, tử là động lực cho việc tu tập, thấy vô thường mà bừng tỉnh ra cái bản ngã vô thường mà lâu nay nay ta luôn chấp vào cho là bất diệt, rồi tự mình giác ngộ, tự mình tìm con phố từ những xúc chạm gây ra những lo buồn, đau khổ trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường hằng ngày và bằng trí tuệ chánh niệm trong từng sát na qua từng hơi thở để chính mình vượt mọi chướng ngại trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường đó sao?
Mùa xuân đến, cành cây đâm chồi nảy lộc sau bao tháng trơ trọi cành lá trong ngày đông lạnh buốt; nếu không còn trơ trọi lá vàng, rụng hết lá đi, thì làm thế nào có những chồi non xanh mướt? Sen cũng vậy, nếu không được nuôi lớn trong bùn, thì chắc chắn là không còn những cánh sen hồng tươi khoe trong nắng mới, thơm ngát mùi hương. Bậc thiện trí thức cũng vậy, sống trong đời nhiều ràng buộc của tham, sân, si nhưng không biến thành đắm chìm trong ba con rắn độc này, không chìm trong bể khổ mênh mông, mà lấy đó làm đối tượng để ta thấy ra con phố tỉnh thức, lấy đó là nguyên vật liệu để thức tỉnh, để nhận ra tánh giác tròn đầy của chính mình trọng môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường thường ngày.
Đã sanh ra đời, điều có những xúc chạm ít hay nhiều với môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường, lấy thân này để thức tỉnh, để học đạo giác ngộ, cũng như xuân đến ta biết xuân đến, sen nở vẫn thấy mùi thơm của hương sen tỏa ngát một khoảng chừng trời, và với thân tâm trọn vẹn với chánh niệm trong từng phút từng giây, người con Phật không biến thành vướng vào bi lụy ràng buộc của thế gian, không lặn hụp trước cảnh vật thay đổi của cuộc sống, không tham đắm trước gió xuân mát mẽ, và không nao núng trước mọi cảnh vô thường, vì “chư hành luôn vô thường”, có sinh thì có diệt, vạn vật luôn đổi thay, tâm mình luôn sống trong cảnh thanh tịnh vắng lặng của chơn tâm, thì lúc nào thì cũng luôn có thể có gió xuân trước mắt. Ấy vậy mà Thiền sư Phật Nhãn có bài thơ về Xuân rất hay, đầy ý nghĩa và thiền vị, mọi thứ đến đi đều thênh thang, đều thanh tịnh:
“Xuân nhật xuân sơn ly
Xuân sự tận giai xuân
Xuân quang chiếu xuân thủy
Xuân khí kết xuân vân
Xuân khách tình xuân động
Xuân thi xuân cánh tận
Duy hữu thức xuân nhân
Vạn kiếp nguyên nhất xuân”.
Dịch thơ:
Ngày xuân, xuân trong núi,
Việc xuân thảy đều xuân.
Hồ xuân ánh xuân chiếu,
Khí xuân kết mây xuân.
Khách xuân lòng xuân động,
Thi xuân, xuân càng tươi.
Chỉ có người biết xuân,
Muôn kiếp một mùa Xuân.
(HT Thích Thanh Từ dịch)
Ý thơ hay quá, xuân đến ta biết xuân, xuân đến trong núi cho cây xanh tươi mát, xuân qua núi đồi, làng mạc cho hoa lá chim muôn đón gió mới hân hoan, nhưng rồi cái lẽ thành trụ hoại diệt luôn là chân lý, xuân đến rồi xuân đi, xuân đi thì ta vẫn biết, xuân trong lòng hay xuân của chơn tâm thanh tịnh thì còn mãi trong ta, vì bản tánh “biết” luôn có trong mỗi tất cả chúng ta, bản chất của sen là tinh kiết, do đó tánh giác không biến thành chi phối bởi ngoại cảnh nếu ai biết quay về nơi chơn tâm thường trú. Mùa xuân và hoa sen luôn là bài học kinh nghiệm tay nghề tỉnh thức, của ý thức chánh niệm, là tiếng chuông phá tan giấc mộng, là ánh sáng xua tan màn đêm tăm tối… Ngồi nơi đây, hít thở một hơi thật trọn vẹn để thấy gió xuân đang về và đọc thầm bài thơ Pháp Cú:
“Tám chánh, đường thù thắng
Bốn câu, lý thù thắng
Ly tham, pháp thù thắng
Giữa những loài hai chân
Pháp nhãn, người thù thăng”.
Xin chúc cho mọi người, mọi nhà một ngày xuân an lành bằng con mắt Pháp thù thắng trên con phố học đạo tỉnh thức.
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino Times Arial Georgia
Hỏa lực pháp tắc 158 gió đêm xuân hoa nở ngàn cây Cao Khởi miệng lẩm bẩm, tay phải trên không trung vẽ một vòng tròn lớn, sau đó, Thụ gia cùng duy Sarrio Norwich lập tức cảnh giác. Nhưng là Cao Khởi niệm xong, lại cái gì rồi cũng không còn phát sinh. "Lớn Giang Đông đi, lãng đãi tận, thiên cổ người phong lưu... Ngọa tào cái này sẽ không thể được!" Cao Khởi kịp thời thu tay về, sau đó hắn đang do dự một lúc sau, lần nữa cất cao giọng nói: Gió lớn nổi lên này Vân Phi Dương... Không được!" Cao Khởi để tay xuống, hắn có chút gấp, có chút hoảng, thế là tại trong lúc vội vàng lần nữa đã chọn một chiếc về sau, lần nữa lớn tiếng nói: "Quân không gặp! Hoàng Hà chi thủy trên trời... Ta nhờ vào vẫn không được!" Hàn Nhược Phong lui về phía sau hai bước, sau đó hắn quay người, một mặt hoảng sợ đối Hoàng Phi thấp giọng nói: "Chạy!" Hoàng Phi là gặp qua Cao Khởi xuất thủ, sở dĩ hắn kéo một phát Tề Phỉ Phỉ, xoay người chạy tiến vào tiệm cơm, sau đó tại vào tiệm cơm đồng thời thét to: "Đóng cửa! Đóng cửa!" Hàn Nhược Phong cả giận nói: "Ngớ ngẩn, hướng nơi xa chạy!" "Không kịp!" Hoàng Phi ra sức đóng lại một cánh cửa, sau đó hắn đối Hàn Nhược Phong cả giận nói: "Hỗ trợ đóng cửa về sau chạy, ngươi tin ta!" John đi ra ngoài chí ít hai trăm mét, Bern Gerhard chạy ra khỏi một trăm mét đi, nhưng Cao Khởi còn tại nhắc tới. Liền không còn uy lực nhỏ chút ma pháp sao? Cuối cùng, Ngô Đồng một mặt tò mò nói: "Ngươi ở đây nhi sống lưng thơ đâu? Ngươi có phải hay là không còn bệnh?" Không có cách, chung quy là số lượng giới hạn trong hầu bao, trong cả khảo thí đều không thời cơ, đến mức Cao Khởi cũng không biết hiện tại nên dùng một chiêu kia. Cái này muốn dùng sai rồi, tựa như con thuyền hôi phi yên diệt một chiêu kia cho dùng tại nơi này, vậy cái này tiệm cơm trên trăm người còn không đều phải trở thành than cốc. Cuối cùng, Cao Khởi tìm được, thế là hắn một mặt khinh thường nói: "Đây là từ, Sa Điêu! Nghe cho kỹ, gió đêm xuân hoa nở ngàn cây, càng thổi rơi, tinh như mưa..." Mấy lần khảo thí, đã để Cao Khởi nắm giữ cơ bản nhất thi pháp kỹ xảo. Năng lượng hạch tâm đáp ứng nguồn năng lượng, tìm tới ma pháp phù văn, tư tưởng quyết định sử dụng cái nào phù văn, sử dụng thủ thế cùng chú ngữ đến tăng cường trên tinh thần đối ma pháp phù văn khống chế, tăng lên đúng chuẩn trình độ, sau đó, phóng chiêu. Cao Khởi trước người đột ngột xuất hiện một đạo hỏa trụ, hỏa trụ từ mặt đất phóng lên tận trời, nhan sắc lại đỏ chuyển hoàng, lại từ màu da cam chuyển thành lóa mắt white color lóa, sau đó hỏa trụ ở trên đỉnh hướng bốn phía dọc theo đi. Một nháy mắt nhiệt độ bạo tăng, Thụ gia đột nhiên biến sắc, sau đó hắn bắt lại Ngô Đồng, tay trái vung lên, hét lớn: "Chạy!" Nada khắc trên thân khởi đầu phát sáng, nàng bắt được bản thân phiên dịch, quay thân liền chạy. Duy Sarrio Norwich lại là hai tay ra sức vỗ, sau đó cạnh bên hắn một chiếc xe hơi chợt bay lên, trên không trung bị đè ép đập thực trở thành một Trương Thiết bánh, chắn đỉnh đầu hắn trên không. To lớn Hỏa Diễm Chi Thụ tự sinh thành lên liền khởi đầu tiêu tán, từng cái thật nhỏ white color sao Hỏa, mặc dầu là ánh nắng cũng vô pháp che đậy Cái Kỳ quang mang, trên không trung phiêu nhiên rơi xuống. Phạm vi lớn bao trùm, không khác lạ công kích, đây là Cao Khởi giờ đây ưu điểm nhưng cũng là khuyết điểm. Sao Hỏa đốt thủng ô tô, nhưng càng nhiều sao Hỏa lại là từ bốn phía hướng điểm trung tâm quy tụ. Tựa như rất nhiều đom đóm tìm được chỗ đặt chân, chỉ bất quá sao Hỏa quy tụ trung tâm mấy người, giờ phút nó lại là kinh hãi muốn tuyệt. "Mở!" Thụ gia một mặt ngưng trọng gầm nhẹ một tiếng, những cái kia hướng hắn quy tụ sao Hỏa nháy mắt hướng bốn phía đẩy ra, Nada khắc mắt thấy chạy không ra sao Hỏa bao trùm chi địa, nàng hét lớn một tiếng rống, trên người quang mang càng sâu, những cái kia sao Hỏa nhao nhao bay xuống lại biến mất ở Nada khắc quanh người bạch quang bên trong. Chỉ có Rosario Norwich, hắn không còn cách nào ngăn cản nhìn như nhu hòa mỹ lệ, kì thực sát cơ tứ phía Tinh Hỏa chi vũ. Ánh sao điểm sáng đốt thủng trên đỉnh đầu ô tô, nóng chảy nước thép tiếp tục lơ lửng ở không trung, nhưng phiêu đãng Tinh Hỏa tiếp tục hạ lạc, mà từ bốn phía hướng trung gian quy tụ Tinh Hỏa, sắp đốt tới Rosario Norwich trên thân. "Tô thẻ không liệt!" Tức giận mắng một tiếng, Rosario Norwich tay phải một chiêu, một cỗ ven đường ô tô đột nhiên bay lên đánh tới hướng Cao Khởi, mà không trung đĩa sắt thì cấp tốc hạ lạc, nháy mắt trở thành một chiếc thùng sắt, từ không trung chụp xuống, đem Rosario Norwich bao trùm đi vào. Làm ô tô bị xem là vũ khí hướng Cao Khởi đập tới thời điểm, Cao Khởi là không còn cách nào ứng đối, chính bới hắn không cách nào khống chế sắt kẽm kim loại. Rosario Norwich rất hiển nhiên là sắt kẽm kim loại Khống chế hệ dị năng giả, nhưng hắn đối với hỏa diễm công kích không còn giải pháp, chỉ hoàn toàn có thể dùng vật phẩm sắt kẽm kim loại tạm thời chống đỡ, tựa như tại dùng tấm thuẫn. Mọi người đều biết, Hỏa khắc Kim. Thùng sắt trong thời gian cực ngắn trở nên đỏ bừng, sau đó một chút ít xíu sao Hỏa đốt thủng thùng sắt, tung bay đi vào. "Trúc trượng mang giày nhẹ như ngựa, ai sợ!" Nương theo lấy một tiếng thì thầm, Cao Khởi bước nhanh mà đi, nhưng hắn nhìn như chỉ là đi bộ nhàn nhã, nhưng tốc độ nhanh gọn lại tránh thoát từ phía sau xẹt qua ô tô. Chí ít hai tấn ô tô từ Cao Khởi bên người lướt qua, sau đó quỷ dị dừng ở giữa không trung, cũng lập tức lấy tốc độ nhanh hơn lăng không chụp lại. Cao Khởi tại ô tô trùng điệp rơi xuống trước một khắc, đi ra khỏi ô tô hoàn toàn có thể bao trùm phạm vi. Cao Khởi tại rời xa Rosario Norwich, chính bới hắn cần kéo dãn khoảng chừng cách, mà thời điểm hiện nay đem Rosario bao khỏa ở bên trong thùng sắt đột nhiên chia năm xẻ bảy, trở thành từng khối lớn nhỏ đều đều khối sắt, phát ra mãnh liệt tiếng xé gió, tất cả đều hướng phía Cao Khởi bay đi. Đầu tiên là một chiếc xe, tại Rosario Norwich dị năng sự khống chế đầu tiên là trở thành đĩa sắt, sau đó trở thành một chiếc thùng, hiện tại lại trở thành vô số khối tốc độ hoàn toàn có thể so với viên đạn nát khối. Triều Tịch thành bên trong sắt kẽm kim loại Khống chế hệ dị năng giả có rất nhiều, nhưng bọn hắn chỉ hoàn toàn có thể khống chế sắt kẽm kim loại di động, lại không thể cải biến sắt kẽm kim quy mô dạng, mà hoàn toàn có thể ở nháy mắt đem sắt kẽm kim loại vật thể cải trở thành tự mình cần hình dạng, đây là cấp A dị năng giả mới hoàn toàn có thể làm đến. Cao Khởi rất khó ứng phó hệ sắt kẽm kim loại dị năng, nhưng là, Rosario Norwich đồng dạng không cách nào ứng phó Cao Khởi công kích. "A..." Rosario Norwich trên người phát hỏa, nhưng hỏa diễm vẫn chưa đem hắn nháy mắt đốt thành than cốc, chính bới Thụ gia ra tay rồi. Thụ gia hai tay liền huy, tới gần Rosario Norwich sao Hỏa nhao nhao chôn vùi, nhưng Rosario Norwich tại trong tuyệt vọng, đem bảo vệ mình tấm thuẫn trở thành vô số thật nhỏ nát khối cũng đánh đi ra, lại là vì cùng Cao Khởi đồng quy vu tận. Dị năng giả tố chất thân thể chưa chắc tốt bao nhiêu, sở dĩ Rosario Norwich liền trong cả chạy bộ cũng tiếp tục không so với người thông thường càng nhanh. Thụ gia cứu Rosario Norwich, nhưng hắn vậy đứng ở Rosario Norwich trước mặt, hét lớn: "Dừng tay!" Như bầy ong bay múa mảnh sắt kẽm kim loại đình trệ, sau đó bay ngược mà quay về, tại Rosario Norwich trước mặt một lần nữa ngưng kết thành làm một toàn bộ miếng sắt, hiện tại, khối này miếng sắt nơi nào còn tồn tại một chiếc xe hơi nửa phần cái bóng. Nhìn thật sâu Cao Khởi liếc mắt, Rosario Norwich bước về trước một bước, dẫm lên trước mặt hắn trên miếng sắt, sau đó hắn tấm sắt đột nhiên bay lên, nâng trồng vào Rosario Norwich bay lên trời cao, vẽ ra trên không trung một chiếc bóng mờ biến mất không thấy gì nữa. Dùng khống chế vật thể mang người thực hiện phi hành, đây là người dân có dị năng cao cấp chỗ có năng lực, nhìn phương hướng, Rosario Norwich là khuynh hướng về sân bay bay đi. Không mang theo phiên dịch, cũng không để ý tùy tùng của tớ, Rosario Norwich một người đi rồi, hắn bị Cao Khởi hoàn toàn khắc chế, thế là hắn nên cái gì đều bất kể cứ như vậy bay đi. : . :