Hướng Dẫn Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 - Lớp.VN

Kinh Nghiệm về Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 Chi Tiết

Bùi Trường Sơn đang tìm kiếm từ khóa Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 được Update vào lúc : 2022-09-10 04:08:03 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.

(1)

Nội dung chính
    Văn mẫulớp 6: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ (được khen, bị chê, gặpmay, gặp rủi, bị hiểu nhầm,…).Dàn ý rõ ràngBài văn mẫu số 1Bài văn mẫu số 2Bài văn mẫu số 3Bài văn mẫu số 4Bài văn mẫu số 5

Văn mẫu

lớp 6

: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ (được khen, bị chê, gặp


may, gặp rủi, bị hiểu nhầm,…).



Dàn ý rõ ràng



Mở bài:


- Giới thiệu người bạn của tớ là ai? Kỉ niệm khiến mình xúc động là kỉ niệm gì? (nêu mộtcách khái quát).


Thân bài:


- Tập trung kể về kỉ niệm xúc động ấy.


- Nó xảy ra ở đâu, lúc nào (thời gian, hồn cảnh...) với ai (nhân vật).- Chuyện xảy ra ra làm sao? (mở đầu, diễn biến, kết quả).


- Điều gì khiến em xúc động? Xúc động ra làm sao (miêu tả những biểu lộ của sự việc xúcđộng).


Kết bài:


Em có suy nghĩ gì về kỉ niệm đó.


Bài văn mẫu số 1



Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của thuở nào thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đếntrường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệmmãi mãi không quên.

(2)

Có một lần trong một bài kiểm tra tốn, em khơng làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như thể
cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹnhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp sức nhưng đồng thời cũng thấybứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy:“Thất bại là mẹ thành công”. Em khơng muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém mơn tốn. Hàcũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em nhất quyết từ chối và tiếp tụcngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ từ khoảng chừng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lờicơ giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp những công thức đã học, em chợtphát hiện ra tôi đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báohiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hồn thành bài thi.


Cơ giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bảnthân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước đây. Đến giờ đây mọi khi nhắc lại, tôi lạithấy hân hoan trong lòng.


Bài văn mẫu số 2



Chuyện là thế này những bạn ạ. Mình nhớ mãi tiết trả bài mơn văn hơm ấy, có lẽ rằng đó là giâyphút bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi từ trước đến nay. Một điểm 3 to tướng trong bài làmvăn của tôi. Tôi sẽ kể cho những bạn nghe về kỉ niệm đáng buồn mà cũng là đáng nhớ nhất củatôi.


Hôm nay cô Hường trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài của tơi xuống bàn, nétmặt cơ có vẻ như khơng vui. Tơi cúi xuống nhìn bài kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 to tướng, tơichống váng, tim như ngừng đập, không thể tin nổi nữa. Tôi lắp bắp, khơng, khơng thể nhưvậy được! Tơi cố lấy bình tĩnh nhìn lại, số lượng 3 in rõ trong khung điểm red color rất rõ ràngnhư trêu ngươi, như giễu cợt tôi. Tô vội vàng gập bài vào, bần thần quay sang nhìn những bạnxung quanh như để tìm một người cùng cảnh với mình. Hình như bạn nào thì cũng hớn hở vớikết quả của tớ, chẳng ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Chắc những bạn nghĩ rằng tôi cũng nhưmọi lần thường được điểm 8 điểm 9 vì tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ tôi thấycàng xấu hổ, tôi cúi gầm mặt xuống bàn nhìn bài mình một lần nữa. Dịng chữ cơ Hườngphê như hiện lên rõ ràng trước mắt tôi: Bài văn lạc đề!

(3)

mình. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, tôi đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục củabạn bè, quên mất lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra nội dung bài viết trước khi nộp”. Cólẽ quá ỷ vào sức học của tớ, q thỏa mãn trước lời khen của cơ giáo và bè bạn nên tôi đãthành một cô nàng hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết. Đáng đời cho tôi thật – Tơi tự nhủ.


Đúng lúc ấy, bạn Liên nói thầm bên tai em, giọng vui mừng:


– Hương ơi! Hôm nay tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất nỗ lực từ lâu nay. Bây giờ mới thấykết quả đó. Tớ vui quá. Chắc bố mẹ tớ cũng rất vui cho mà xem. Mà sao trông cậu buồn thế,cậu được mấy vậy?


Nghe Liên nói, tơi lại càng buồn bã và xấu hổ. Liên đang sung sướng với điểm 8 đầu tiêncủa mơn Làm văn. Cịn tơi, kẻ vẫn coi điểm 8 là xồng xĩnh thì hơm nay lại bị điểm 3!Không thể hào diễn tả hết nỗi đau khổ của tôi lúc ấy. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo vừabuồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng về tôi cái cảm hứng đó thật sự rất khó chịu được


Bài văn mẫu số 3



Năm nay tơi vào lớp sáu, cịn bé Nhi thì bước sang lớp bốn. Bố mẹ Nhi đã và đang về sống vớinhau sau hơn một năm sống ly thân. Tôi và Nhi tuy chẳng phải họ hàng nhưng thân thiếtlắm! Tất cả bắt nguồn từ lần ấy...


Năm ấy, tôi học lớp bốn còn bé Nhi học lớp hai. Tội nghiệp bé Nhi! Bố nó ham mê cờ bạc,rượu chè đi suốt từ sáng đến tối mới về lại còn hay đánh vợ chửi con.Mẹ nó khơng chịuđược, quyết định đưa nó về bà ngoại. Nhà bà ngoại nó ở cuối xóm, cạnh nhà tơi. Thế là anhem quen nhau từ đó.


Một buổi chiều hè, tơi rủ bé đi chơi vì biết bé rất buồn. Tơi hỏi:
- Bây giờ em thích cái gì để anh làm cho?


Bé Nhi nói:


- Anh biết không! Ngày xưa em mơ ước nhà em như một con thuyền lớn. Bố là cột buồmvững chãi còn mẹ là khoang thuyền che chở nắng mưa. Con thuyền nhà em sẽ chở nhữngước mơ của em đến đích. Vậy mà giờ đây nó chẳng bao giờ hoàn toàn có thể thực hiện được.


- Đừng buồn em ạ! Hãy nỗ lực lên! Nào, đi! Đi với anh! Tôi dắt bé Nhi đi hái những lá trenghẹ thật to để gập thuyền lá thả trơi sơng.

(4)

đang bị lổm ngổm ở giữa dịng. Bé Nhi nói:


- Đấy! Gia đình em giờ đây cũng như con thuyền đó, không thể nào nó đi được, chỉ có thểchìm thơi!


Tơi vừa tiếc, lại vừa thương Nhi, bèn cứ mang cả quần áo lội xuống sông vớt chiếc thuyềnlên. Nước đến bụng rồi đến cổ. Bỗng "sụt" chân tôi trượt phải một hố bùn giữa sông ngaylúc tôi vừa với được chiếc thuyền. Tôi nỗ lực chới với trong khi một tay vẫn dâng chiếcthuyền lên khỏi mặt nước. Mấy phút sau, tơi bị lên được tới bờ khi bụng đã uống no nướcnhưng rất may con thuyền không nát. Bé Nhi mặt tái mét nhưng rất ngoan ngỗn nghe tơinói:


- Em hãy giữ nó làm kỷ niệm và tin rằng có ngày nó sẽ được bơi thoả thích trên sơng.Hơm đó, vì sợ mẹ mắng, tôi và bé Nhi ngồi ở bờ sông cho tới khô quần áo mới dám về.Đêm, tôi bị sốt cao nhưng vẫn giấu chuyện ban chiều khơng nói. Mẹ thì cứ tưởng tơi dãinắng nên bị sốt. Cũng may sáng hôm sau, tôi đã đỡ nhiều.


Ngay hôm bố mẹ nó hồ giải và về sống với nhau, nó rủ tôi đem chiếc thuyền ra sông thả.Nhưng chiếc thuyền đã khơng cịn thả được. Thế là anh em tơi mải miết gấp những chiếcthuyền tre khác. Những chiếc thuyền gấp buổi chiều hôm ấy, chiếc nào thì cũng trôi về tận cuốidịng sơng. Điều bí mật giữa tơi và bé Nhi cịn đến tận giờ đây. Đó cũng là kỷ niệm sâu sắcnhất tuổi thơ tôi những bạn ạ!.


Bài văn mẫu số 4



Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi daydứt mãi với một trong những người dân bạn thân nhất của tớ.


Tơi và Nam là đơi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mần nin thiếu nhi. Khi bước vào Tiểuhọc, tơi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoài thành phố, cịn những bạn khác thì đều học ởtrường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳnlên, tơi và Nam khơng cịn thời gian mà gặp nhau như hồi mần nin thiếu nhi nữa.

(5)

vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chng thì nghethấy tiếng nói của mẹ Nam:


- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.


Tơi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một chiếc bóng lao tới, tơi địnhthần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam mang tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tơitham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà.Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn phòng trông vẫn vậy. Thấy tơi, mẹ Nam nói:- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.


- Vâng ạ! - Tôi đáp.


Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tơi, Nam nhưrất bất thần:



- Ơ, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Cóchuyện này, mình yêu thích nói với cậu.


Mải lo cho bài văn, tơi khơng thực sự để ý quan tâm đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:


- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thơi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn nàyđã, mai mình phải nộp rồi.


Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:


- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!- Vâng ạ!


Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đangnhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tơi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn.Tị mị, tơi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầutiên, tơi nhìn thấy dịng chữ “ Những tâm sự về môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của tôi” Là nhật kí của cậu ấy. Tơicứ phân vân khơng biết có nên đọc hay khơng nhưng vì nghĩ rằng chúng tơi là bạn thân màcậu ấy thì đã đi ra ngồi rồi nên chắc là đọc một chút ít cũng khơng sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồihộp đọc ngay trang thứ hai:


“Ngày 27 tháng 9 năm 2011

(6)

Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy mê hoặc tơi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếptheo:


“Ngày 28 tháng 9 năm 2011


Chán thật, ngày hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn hết là hơm nay bốmẹ lại cãi nhau mà mình lại khơng biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽđược đi ăn kem.”


Bỗng nhiên, tơi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tơi hoàn toàn có thể thấy được sựgiận dữ trên mặt bạn mình. Cậy ấy hét lên:


Sao cậu lại hoàn toàn có thể làm như vậy.


Tơi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi ln cuốn nhật kí trên tay. Luống cuống, tơi chỉ biết lắp bắp:- Mình… mình…


Rồi hấp tấp vội vàng rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vìsao tơi lại khơng thể kìm nén sự tị mị như vậy? Cả đêm, tơi cứ trằn trọc không ngủ được,những thắc mắc cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tơi: “Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay khơng ?”,“Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ cịn chơi với mình nữa khơng?”


Hơm sau, tơi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tơi đã làm một mìnhcho cơ, nhưng như mong ước thay, hơm đó, cơ chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sựkết thúc của một buổi học tơi về nhà mà trong lịng khơng n, tơi cứ nghĩ về tối ngày hôm qua,muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phịng tơi thấy một bức thư. Sau khiđọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh đểrồi nặng lời với tơi như vậy và để thơng báo rằng sáng nay, mái ấm gia đình cậu sẽ lên máy bay đểsang định cư tại Canada. Hơm qua, cậu ấy định nói cho tơi biết mà còn chưa kịp. Tôi vội chạyqua nhà Nam nhưng căn phòng đã đóng kín cửa. Ơi, đáng ra tơi mới phải là người xin lỗi vậymà giờ đây, tôi đã không còn thời cơ để hội ngộ Nam nữa. Có lẽ môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của Nam tại nơi ởmới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tơi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.


Và tôi chỉ ước rằng mình hoàn toàn có thể quay ngược thời gian để hoàn toàn có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấuthơ.


Bài văn mẫu số 5



(7)

những lời khen ngợi mà đôi khi nó cịn là những câu truyện buồn, những sự cố không mayxảy ra trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của tất cả chúng ta. Em cũng luôn có thể có những kỉ niệm như vậy, đó là một kỉ niệmkhi em rủi ro mắn gặp phải sự cố trên đường đi học về. Tuy là câu truyện không vuinhưng nó đọng lại trong kí ức của em rất nhiều những ấn tượng, có lẽ rằng em sẽ khơng bao giờquên.


Cuộc sống không riêng gì có là những nụ cười, niềm kỳ vọng mà đơi khi những biến cố, những khókhăn sẽ bất thần ập đến mà tất cả chúng ta không thể nào lường trước được. Sự cố mà em gặp phảitrên đường đi học có lẽ rằng chẳng có gì lớn lao nhưng nó làm cho em thực sự sợ hãi, hoảng loạnkhi nó sảy ra. Hơm ấy như bao ngày thông thường khác, em cùng những bạn đến trường bằng xeđạp, chúng em học chiều nên thời gian khởi đầu xuất phát ở nhà là vào tầm trưa. Đây là thờigian mọi người nghỉ ngơi nên đường khá vắng vẻ, thế cho nên vì thế mà chúng em thường dàn hànghai, hàng ba để tiện cho việc nói chuyện, cười đùa.

Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6

Video Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 ?

Bạn vừa đọc tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Video Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 tiên tiến nhất

Chia Sẻ Link Download Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 miễn phí

Người Hùng đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 miễn phí.

Hỏi đáp thắc mắc về Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em lớp 6 vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha #Kể #về #một #kỉ #niệm #đáng #nhớ #của #lớp - 2022-09-10 04:08:03
Post a Comment (0)
Previous Post Next Post