Mẹo về Thuật tu tiên của Đạo giáo Mới Nhất
Hoàng Lê Minh Long đang tìm kiếm từ khóa Thuật tu tiên của Đạo giáo được Cập Nhật vào lúc : 2022-12-16 23:58:05 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi đọc tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.Hệ thống tư tưởng của Đạo Giáo đã được Lão Tử gói gọn chỉ trong cuốn sách Đạo Đức Kinh, dài 81 chương và có tầm khoảng chừng 5000 từ. Mặc dù ngắn gọn súc tích nhưng sách đã gây được tiếng vang lớn trong hiệp hội triết gia phương Đông và phương Tây. Hệ thống tư tưởng của Đạo Giáo nhấn mạnh vấn đề chủ trương "vô vi". Đây cũng là vấn đề nhấn khác lạ giữa Đạo Giáo với những tôn giáo khác. Đạo giáo có hai đặc trưng cơ bản là:
Nội dung chính Show- 3.1. Quan niệm về vũ trụ và vạn vật3.2. Quan niệm về nhân sinh4. Đạo giáo có ở những đâu, ảnh hưởng ra làm sao?5. Đạo giáo như một khối mạng lưới hệ thống Triết học
3.1. Quan niệm về vũ trụ và vạn vật
Đạo là thể vô hình và vô tướng tức là không sinh không diệt mà hằng hữu đời đời. Sở dĩ nhiều người không thấy được Đạo là vì nó gồm có những nguyên tố rời rạc và chưa kết thành hình tượng. Đạo sinh ra một, một lại sinh hai, hai tiếp tục sinh ba, ba lại sinh vạn vật. Một là Thái cực, hai là Âm Dương, ba là Tam Thiên Vị. Âm và Dương sẽ thu nhận Sinh từ ngôi Thái cực, rồi xung đột và hòa hiệp để tạo thành trời đất, vũ trụ và vạn vật. Cho nên theo Lão Tử, trong vạn vật đều có Âm Dương rõ ràng đều cõng một Âm và bồng một Dương. Do đó theo Đạo giáo, trước khi vũ trụ được thành hình, trong khoảng chừng trống gian này là hư vô bát ngát. Chỉ có duy nhất một chất sinh rất huyền diệu, đó là Đạo. Đạo biến hóa tạo ra Âm Dương rồi Âm Dương xô đẩy và hòa hiệp tạo ra vũ trụ và vạn vật. Sau đó vạn vật được hóa sinh ra và tác động với nhau, có khi phồn thịnh với nhau. Cuối cùng tan rã để trở về với trạng thái không vật không hình. Cũng tức là trở về nguồn gốc của nó là Đạo.
3.2. Quan niệm về nhân sinh
Lão Tử quan niệm Đạo Trời không thân với ai mà cũng không sợ ai. Trời Đất đã sinh ra muôn vật gồm cây cối, chim muông và quả đât. Khi sinh ra không phải nhằm mục đích để chúng ăn thịt nhau mà là những sinh vật đều khắc chế lẫn nhau, nuôi dưỡng lẫn nhau và tương hỗ nhau để cùng tồn tại và phát triển. Đạo giáo không coi trọng thân xác mà coi trọng phần linh hồn Đạo giáo không coi trọng thân xác mà coi trọng phần linh hồn Lão Tử không lấy cuộc sống làm lạc thú và ông xem việc sống như một trách nhiệm và trách nhiệm. Do đó không yếm thế, không sáng sủa đồng thời xem cái chết là một việc phục tùng theo lẽ tự nhiên. Lão Tử rất ghét những người dân ham mê danh lợi và quá coi trọng cái xác thịt. Đây chỉ là cái xác thịt giả tạm không đáng quý nó còn là một mối lo cho những người dân ta. Thứ đáng quý nhất là lúc người ta đem thân ra phụng sự cho thiên hạ. Lão Tử khuyên người đời tránh việc quá thiên về đời sống vật chất, phải biết tiết chế lòng ham muốn. Con người nên chú trọng tinh thần và lấy cái tâm đè nén cái khí, thà rằng bỏ cái thân này mà giữ được Đạo và Đức còn hơn. Đạo giáo không bàn đến Thượng đế, Linh hồn, Thiên đàng hay Địa ngục. Nhưng có nói một cách tổng quát về gốc tích của con người và vạn vật là từ Đạo mà ra rồi ở đầu cuối thì trở về là Đạo, hòa vào Đạo và tu trong Đạo.
4. Đạo giáo có ở những đâu, ảnh hưởng ra làm sao?
Tại Trung Quốc, Đạo giáo đã ảnh hưởng đến những nghành chính trị, kinh tế tài chính, triết học, văn chương, nghệ thuật và thẩm mỹ, âm nhạc, dưỡng sinh, y khoa, hoá học, vũ thuật và địa lý. Vì xuất hiện dưới nhiều trạng thái khác lạ và sự khó phân ranh rõ ràng với những tôn giáo khác nên người ta không nắm được số người theo Đạo giáo. Đặc biệt có nhiều người theo Đạo giáo sinh sống tại Đài Loan, nơi nhiều trường phái Đạo gia đã lánh nạn Cách mạng văn hoá tại Trung Quốc lục địa. Hiện nay, Đạo giáo có tầm khoảng chừng hơn 400 triệu tín đồ, đa phần tập trung tại những nước như thể Trung Quốc, Singapore, Malaysia, Đài Loan và hiệp hội người Hoa hải ngoại. Trong tín ngưỡng Đạo Giáo cũng thường hay nhắc tới những vị Tiên và việc thờ cúng những vị Tiên là thể hiện sự kính trọng với họ. Tuy nhiên, ở trong lý luận triết học Đạo giáo thì lại không quan trọng về vấn đề này.
5. Đạo giáo như một khối mạng lưới hệ thống Triết học
Sự phân biệt triết học Đạo giáo và tín ngưỡng Đạo giáo là một quan điểm từ phương Tây và về mặt khái niệm thì nó cũng không đủ rõ ràng. Nó có vẻ như như thể một phương tiện của nền Hán học châu Âu, được áp dụng để hoàn toàn có thể nắm bắt và miêu tả được những khía cạnh lịch sử Đạo giáo lâu dài một cách thuận tiện và đơn giản hơn. Nhìn kĩ thì người Trung Quốc đã và đang có sự phân biệt vi tế trong cách gọi tên trào lưu này. Khi dùng từ Lão Trang hoặc Đạo gia người ta liên tưởng đến khía cạnh triết học và từ Đạo giáo hoặc Hoàng Lão được dùng để chỉ đến khía cạnh tín ngưỡng tôn giáo. Tuy vậy, Đạo giáo cũng là một hiện tượng kỳ lạ nhiều khía cạnh như những tôn giáo khác. Trong dòng thời gian hơn hai nghìn năm qua, nhiều khối mạng lưới hệ thống và chi phái rất rất khác nhau đã được hình thành. Do vậy mà sự phân biệt giữa triết học và tôn giáo ở đây là một sự giản hoá quá mức và trong giới học thuật người ta cũng không nhất trí có nên phân biệt như vậy nữa hay là không, chính bới nó không tương thích với sự phức tạp của đối tượng nghiên cứu và phân tích. Mặc dù vậy, hai khái niệm đối xứng phía trên cũng mang lại một ích lợi nhất định vì chúng tương hỗ bước đầu phân tích Đạo giáo. Đạo giáo vốn là nơi tu-hành, giáo dục và rèn luyện con người thành Tiên. Nhưng ta nên nhớ là sự việc việc phức tạp hơn là sự việc phân biệt đơn giản trên hoàn toàn có thể lột toát được hết.
Hy vọng nội dung bài viết trên của Luật Minh Khuê đã đáp ứng cho quý bạn đọc những kiến thức và kỹ năng hữu ích. Trân trọng cảm ơn!
Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Thuật tu tiên của Đạo giáo