Thủ Thuật Hướng dẫn Nội dung khổ 2 bài Viếng lăng Bác Chi Tiết
Hoàng Trung Dũng đang tìm kiếm từ khóa Nội dung khổ 2 bài Viếng lăng Bác được Update vào lúc : 2022-04-17 23:16:04 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi tham khảo tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.Bài thơ Viếng Lăng Bác được nhà thơ Viễn Phương viết khi tác giả có dịp ra Tp Hà Nội Thủ Đô và vào Lăng viếng Bác. Bài thơ gây tiếng vang lớn bởi những vân thơ chân thực, trữ tình và da diết tình cảm của một người con Miền Nam ra thăm Bác. Theo đó Phân tích khổ 2 bài viếng Lăng bác Hồ Chí Minh là một trong những đề thi hay kiểm tra thường xuyên Một trong những học kì, do đó, những em học viên cần nắm vững kiến thức và kỹ năng để làm bài tốt nhất. Cùng phantich.com phân tích dạng đề này nhé.
- 1. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 12. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 13. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 14. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 1Video liên quan
Nhà thơ Viễn Phương tên thật là Phan Thanh Viễn, ông sinh năm 1928 tại An Giang. Ông là nhà thơ gắn bó với môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường chiến đấu của bà con que hương, và đã trải qua hai cuộc kháng mặt trận kì của dân tộc bản địa: Kháng chiến chống Mỹ và chống Pháp. Thơ ông giản dị nhưng sâu lắng, lời thơ giàu hình ảnh, chứa được nhiều tình cảm, thể hiện rõ nhất qua bài thơ Viếng Lăng Bác. Đặc biệt Phân tích khổ 2 bài viếng Lăng bác Hồ Chí Minh, tác giả đã thể hiện sự thương nhớ Bác da diết khi đứng trước Lăng người.
Bác Hồ, vị cha gia của dân tộc bản địa, cả một đời hi sinh cho quyền lợi của dân tộc bản địa mà không hề màng đến quyền lợi thành viên. Từ khi người bước chân ra đi tìm đường cứu nước cho tới lúc trở về, chỉ mang trong mình một trái tim, một khát vọng đó là giải phóng dân tộc bản địa, đó là mang lại “Sửa để em thơ, lụa tặng già”. Tấm lòng của Bác, trái tim của Bác không riêng gì có cả dân tộc bản địa biết mà cả thế giới cũng phải kính nể. Có biết bao nhiêu bài thơ ca tụng về Người, nhưng khi người ra đi, tưởng rằng Bài thơ Bác Ơi của Tố Hữu là bài thơ xúc động nhất, lay động lòng người nhất. Nhưng không, bài thơ Viếng Lăng Bác của Viễn Phương cũng xúc động không kém, với trái tim của một người con Miền Nam khao khát được gặp Bác, Viễn Phương đã viết lên bằng tất cả tấm chân tình của tớ, bằng tất cả lòng yêu thương, kính trọng và tôn vinh
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân…
Mặt trời là hành tinh duy nhất, lớn số 1 và tất cả những hành tinh khác đều phải xoay quanh nó. Theo nghĩa thực, mặt trời hằng ngày xuất hiện để mang lại ánh sáng cho muôn loài vạn vật, thử hỏi một ngày không xuất hiện trời thế giới sẽ thế nào, đó là chìm trong bóng đêm đen tối và sợ hãi. Vậy mà ở đây, ngày ngày mặt trời vẫn đi qua trên lăng, vẫn mang ánh sáng đến cho quả đât. Nó cũng như tấm lòng của người dân vẫn luôn khuynh hướng về Bác, chưa bao giờ nguôi thôi nhớ Bác. Đặc biệt, hình ảnh: “Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ” đây là hình ảnh ẩn dụ thể hiện Bác đó đó là mặt trời của dân tộc bản địa, là nguồn sống, ánh sáng mang lại ấm no, niềm sung sướng cho môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của dân tộc bản địa. Qua đây, Viễn Phương cũng thể hiện niềm yêu mến kính trọng Bác, ví Bác như Mặt trời của dân tộc bản địa. Nếu không còn Bác liệu có một Việt Nam như ngày hôm nay. Câu thơ khiến tất cả chúng ta nhớ lại những tháng ngày Bác ra đi tìm đường cứu nước, gian truân vô cùng, vậy mà Người không từ bỏ, vẫn mang trong mình hình ảnh đất nước và nỗi đau vì đất nước.
Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
Nỗi đau dân nước, nỗi nǎm châu
Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
Cho ngày hôm nay và cho tương lai…
(Bác ơi, Tố Hữu)
Cả dân tộc bản địa Việt Nam thương và rất hiểu cho tấm lòng của Bác, đó là tấm lòng của vị cha già dân tộc bản địa thương cho đàn con nhỏ còn sống dưới ách đô hộ, trăm bể khổ đổ lên đầu. Vốn là một người trí thức lại sinh trong mái ấm gia đình Nho giáo yêu nước, nên từ bé Bác đã thấm nhuần tư tưởng yêu nước và căm thù giặc sâu sắc. Bác nhận định rằng, muốn dân hết khổ, muốn thống nhất dân tộc bản địa chỉ hoàn toàn có thể chống giặc trong và cả giặc ngoài. Bên trong yên ổn, đoàn kết mới hoàn toàn có thể chống giặc ngoài. Đường lối chính trị đúng đắn, tầm nhìn xa của Bác đã đưa dân tộc bản địa Việt Nam lên một tầm cao mới. Công lao trời biển của Bác cả dân tộc bản địa Việt Nam không quên, Bác đã khai sinh ra Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, đã tương hỗ cho em thơ có sữa, đã tương hỗ cho mẹ già có lụa mặc và tương hỗ cho bao nhiêu kiếp người khác đã có được môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường độc lập, tự do. Vậy nên, giờ đây, khi Bác đã không hề: “Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa” và:
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân…”
Chúng con, những người dân con của dân tộc bản địa hằng ngày vẫn luôn nhớ đến Bác dù Bác dã đi xa. Hình ảnh dòng người đi trong thương nhớ là hình ảnh diễn tả thực vô cùng xúc động bồi hồi, thể hiện lòng tiếc thương nhưng kính cẩn của người dân khi vào Lăng. Đây đó đó là hình ảnh thể hiện kết tinh sự đẹp đẽ “ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân”. Tác giả đã khôn khéo sử dụng giải pháp ẩn dụ “tràng hoa” để chỉ những người dân vào lăng Bác như những tràng hoa kết lại với nhau, rực rỡ huy hoàng, mỗi bông hoa mang lòng thành kính, thể hiện sự yêu mến và ngưỡng mộ Bác.
Bảy mươi chính mùa xuâ đó đó là hình ảnh hoán dụ số tuổi Bác. Cả cuộc sống Bác tận hiến cho việc phát triển của đất nước dân tộc bản địa. Cả cuộc sống Bác không một ngày không nguôi nỗi đau nếu dân tộc bản địa còn chịu dưới ách đô hộ, sưu cao, thuế đày dân chúng lầm than khổ cực.
Kết thúc lại khổ thơ, ta vẫn cảm thấy đâu đây bóng hình Người khi ra đi cứu nước, một hình ảnh xúc động vô cùng:
Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất,
Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre.
(Người đi tìm hình của nước – Chế Lan Viên)
Nếu trong thơ Tố Hữu “Bác nhớ Miền Nam nỗi nhớ nhà/ Miền Nam mong Bác nỗi mong cha” thì giờ đây, Viễn Phương – đại diện cho những người dân con Miền Nam ra viếng Lăng Bác đã thực sự bày tỏ nỗi lòng mong nhớ, xúc động và yến mến kính trọng qua từng vần thơ. Những câu thơ giản dị, dung dị nhưng sâu sắc chan chứa tình người. Có lẽ cuộc gặp gỡ này thật éo le đối với tác giả, nhưng nỗi niềm kính yêu Bác đã thôi thúc Viễn Phương phải được gặp Bác để được thấy Bác vẫn bình yên trong giấc ngủ, để muốn nói với Bác rằng, Bác ơi đất nước đã độc lập, Nam Bắc đã sum họp một nhà, nguyện vọng lớn số 1 của cuộc sống Bác là giải phóng nô lệ , là thống nhất đất nước đã toại nguyện, Bác hãy yên nghỉ nhé, chúng con mãi mãi nhớ ơn Người.
Xin khép lại khổ 2 bài thơ Viếng Lăng Bác bằng những câu thơ xúc động của nhà thơ Tố Hữu trong bài thơ Bác Ơi1:
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
Tự do cho từng đời nô lệ
Sữa để em thơ, lụa tặng già
Tuyển chọn những bài văn hay chủ đề Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác. Các bài văn mẫu được biên soạn, tổng hợp rõ ràng, đầy đủ từ những nội dung bài viết hay, xuất sắc nhất của những bạn học viên trên toàn nước. Mời những em cùng tham khảo nhé!
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân...
1. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 1
Sinh thời Bác vẫn luôn nhớ tới miền Nam, ngày đêm thương nhớ nơi đây, Bác xem miền Nam là nụ cười, niềm niềm sung sướng, cũng là nỗi đau mà không lúc nào nguôi, miền Nam luôn ở trong trái tim Bác. Niềm thiết tha mong mỏi của Bác là miền Nam nhanh được giải phóng, đất nước 2 miền sum họp để người dân có dịp được vào thăm miền Nam. Và miền Nam cũng thế, ngày đêm mong thương nhớ và mong Bác, muốn được gặp Bác và như nhà thơ Tố Hữu viết:
“Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam nhớ Bác nỗi mong cha”
Nhưng tiếc thay khi nước non được sum họp một nhà thì Bác đã ra đi. Niềm mong nhớ và tiếc thương Bác của đồng bào toàn nước và đặc biệt là người dân miền Nam được dồn nén bao nhiêu năm đã được nhà thơ Viễn Phương thể hiện một cách sâu sắc và thấm thía, thành kính và thiêng liêng trong bài thơ “Viếng lăng Bác”. Bài thơ không riêng gì có thể hiện dòng cảm xúc trào dâng của nhà thơ mà còn thể hiện hình tượng lãnh tụ Hồ Chí Minh bằng hình ảnh quen thuộc vừa giàu sức khái quát vừa lung linh quyến rũ. Bằng cảm xúc chân thực và lời thơ quyến rũ ấy Viễn Phương đã nói hộ tất cả chúng ta chân lý “Bác Hồ sống mãi trong lòng nhân dân ta trong sự nghiệp của Đảng, của nhân dân.
Mạch cảm xúc của bài thơ đó đó là cảm xúc chung của con dân miền Nam khi ra thăm lăng Bác. Khi tác giả đứng ở ngoài nhìn cảnh vật đã thấy bồi hồi, xúc động nhưng khi càng tiến dần vào lăng Bác thì ta càng thấy tình cảm của tác giả được thể hiện rõ hơn qua khổ thơ thứ 2 đó là cảm xúc của Viễn Phương mất
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân.”
Ở hai câu thơ thứ đầu, ta thấy tác giả nhắc tới 2 “mặt trời”. “Mặt trời trên lăng” đó đó đó là vầng thái dương của vũ trụ, là mặt trời thực, còn “mặt trời trong lăng” đó là hình ảnh ẩn dụ cho Bác. Trước đây đã có nhiều tác giả ví Bác là mặt trời như Tố Hữu đã từng viết:
“Người rực rỡ như mặt trời cách mạng
Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng
Đêm tàn bay chập choạng dưới chân người”
Nhưng cái sáng tạo và mới lạ là đã phối hợp những hình ảnh ẩn dụ “mặt trời” với phép nhân hóa. Nếu như mặt trời thực chói lọi, bát ngát, rực rỡ mà vẫn phải người mộ trước vẻ đẹp nhân cách và trí tuệ Hồ Chí Minh. Bằng cách so sánh Bác với “mặt trời” thì tác giả vừa ca tụng sự vĩ đại vừa nhấn mạnh vấn đề được tư tưởng ngời sáng của Bác, vừa thể hiện được lòng tôn kính của người đối với nhân dân, của nhà thơ đối với Bác Hồ.
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”
Cảm nhận về hai câu thơ đầu của khổ 2 thì giáo sư Trần Đình Sử có viết: “ví Bác như mặt trời là hình ảnh đã quen nhưng đem so sánh với mặt trời trên lăng với mặt trời trong lăng là một sáng tạo mới, xuất thần, mà chưa hề có. Mặt trời rất đỏ làm nhớ tới trái tim nhiệt huyết, chân thành, trái tim thương nước, thương dân”
Như vậy dù dùng những hình ảnh quen thuộc tuy nhiên với trái tim chân thành và sáng tạo của tớ đã khiến hình ảnh thật đẹp và độc đáo.
Tác giả còn miêu tả lần lượt mọi người vào lăng:
“Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân.”
Đối chiếu với hai câu thơ trên, tác giả sử dụng điệp từ “ngày ngày” nghĩa là ngày tiếp ngày, tháng tiếp tháng, vòng tuần hoàn vô tận của thời gian. Trong cái vòng tuần hoàn của thời gian ấy, thì đoàn người nối nhau để vào viếng lăng Bác. Với thể thơ 8 chữ được viết xuyên mạch thì ở câu cuối của khổ 2 tác giả đã viết thành 9 chữ làm cho câu thơ dài, làm cho nhịp thơ chậm, lại phối hợp hình ảnh ẩn dụ và sáng tạo, từ ngữ giàu sức biểu cảm miêu tả cảnh đoàn người vào lăng viếng Bác với lòng thành kính và biết ơn sâu sắc. Tình cảm nhớ thương của nhân dân sẽ không bao giờ dứt mà nó kéo dãn bất tận như thời gian vậy. Một người là một bông hoa thì đoàn người là tràng hoa dâng lên Bác.
2. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 1
Bác không thể mất trong ý nghĩ, tình cảm của nhà thơ cũng như mỗi tất cả chúng ta. Lòng nhớ thương và những gì đẹp nhất ở từng người dâng lên Bác quả đúng là hoa của đời. Mặt trời lên rất cao dần và hình ảnh mặt trời lại gợi trong tác giả những liên tưởng mới:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
Mặt trời thiên nhiên theo quy luật của nó, vận hành trong vũ trụ, ngày ngày đi qua trên lăng và thấy một mặt trời khác trong lăng rất đỏ. Mặt trời trong lăng là ẩn dụ chỉ Bác Hồ. Mặt trời thiên nhiên thì đem lại ánh sáng, ban ngày, sự sống: Còn mặt trời Bác cũng là ánh sáng soi đường, đem lại môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường niềm sung sướng ấm no. Chi tiết đặc tả “rất đỏ” gợi trái tim đầy nhiệt huyết vì Tố quốc, vì nhân dân, trái tim yêu thương vô hạn của Bác. Mặt trời Bác mãi tỏa sáng, tỏa ấm, tỏa thắm cho đời. Màu đỏ ấy làm ấm lại cả khung cảnh thương đau. Nhiều người đã ví Bác như mặt trời (Người rực rỡ một mặt trời cách mạng Tố Hữu), đặt mặt trời Bác sóng đôi và trường tồn cùng mặt trời thiên nhiên là sáng tạo riêng của Viễn Phương. Cách nói đó vừa ngợi ca sự vĩ đại, bất tử của Bác vừa thể hiện sự tôn kính, ngưỡng mộ, biết ơn đối với Bác.
Hình ảnh dòng người xếp hàng vào lăng viếng Bác cũng gợi bao xúc động trong lòng nhà thơ:
Ngày ngày dòng người đỉ trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân.
Điệp ngữ “ngày ngày” vừa gợi ấn tượng về cõi trường sinh vĩnh viễn, vừa gợi tấm lòng nhân dân không nguôi nhớ Bác. Hình ảnh “dòng người đi trong thương nhớ” vừa thực vừa ảo. Nỗi nhớ thương vốn chỉ có trong lòng người nhưng ở đây nó bao trùm lên cả thời gian, không khí. Và từng người với lòng nhớ thương là một đóa hoa kết nên “tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân” cuộc sống Bác một cuộc sống đã dâng cho đời bao hoa trái. Dòng người được tác giả ví như “tràng hoa” là một ẩn dụ độc đáo mà thích hợp. Dòng người vào viếng Bác đi thành vòng tròn dễ gợi liên tưởng đến tràng hoa. Nếu “vòng hoa” thì là viếng người đã khuất. Ở đây là “tràng hoa” để dâng “bảy mươi chín ngày xuân”. Bác không thể mất trong ý nghĩ, tình cảm của nhà thơ cũng như mỗi tất cả chúng ta. Lòng nhớ thương và những gì đẹp nhất ở từng người dâng lên Bác quả đúng là hoa của đời. Tràng hoa người ở đây hơn nhiều mọi tràng hoa của tự nhiên, nó được kết nên từ lòng ngưỡng mộ, thành kính, nhớ thương Bác. Nhịp thơ đoạn này chậm rãi, trải dài 8, 9 tiếng một dòng thơ, lặp lại từ ngữ, cấu trúc câu vừa diễn tả không khí thiêng liêng, thành kính trong lăng, vừa gợi bước đi chầm chậm của dòng người vào viếng Bác và lòng thành kính, thiết tha của nhân dân với Bác.
3. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 1
Viễn Phương là cây bút xuất hiện sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền nam thống nhất đất nước. Bài thơ viếng lăng Bác với giọng thơ trang nghiêm thành kính nhiều hình ảnh ẩn dụ đẹp bài thơ thể hiện tình cảm cảm xúc của nhà thơ Viễn Phương khi ra thăm lăng Bác. Đặc biệt là hai khổ thơ giữa bài thơ là cảm xúc của tác giả khi đứng ở ngoài lăng và cảm xúc của tác giả khi ở trong lăng:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
kết tràng hoa dâng bảy mươi chín ngày xuân.”
Bài thơ sáng tác năm 1976 khi đất nước được thống nhất lăng Bác vừa được khánh thành Viễn Phương trong đoàn đại biểu ra thăm lăng Bác. mạch cảm xúc của bài thơ theo hành trình dài của một chuyến viếng thăm cảm xúc của tác giả Khi ở ngoài lăng cảm xúc của tác giả khi ở trong lăng cảm xúc của tác giả khi ra về. bài thơ là tấm lòng biết ơn nhớ thương của nhà thơ với vị cha già kính yêu của dân tộc bản địa.
Cảm xúc của tác giả khi đứng ở ngoài lăng tận mắt tận mắt chứng kiến dòng người vào lăng viếng bác. Với hai cặp câu thơ đều có từ láy “ngày ngày” diễn tả dòng thời gian trôi chảy như một quy luật tự nhiên và quy luật của tình cảm nỗi nhớ thương đối với bác
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”
Hình ảnh mặt trời Điệp lại hai lần vừa là hình ảnh thực được nhân hóa ngày ngày “đi qua trên lăng ” đem Ánh sáng sự sống cho muôn loài muôn vật. hình ảnh mặt trời trong câu thơ thứ hai là hình ảnh ẩn dụ để nói về bác, bác như mặt trời ánh sáng độc lập tự do đến cho dân tộc bản địa đó đó là con phố giải phóng đất nước mà bao năm bác đã dạt dẹo tìm kiếm. nhờ có bác nhân dân mới có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường ấm no niềm sung sướng như ngày ngày hôm nay. “mặt trời trong lăng rất đỏ” là hình ảnh ẩn dụ độc đáo. nhà thơ Tố hữu đã viết”Người rực rỡ một mặt trời cách mạng”. Cách viết Của Viễn Phương đã ca tụng công lao vô cùng to lớn vĩ đại của bác trái tim yêu thương tư tưởng lối sống của bác luôn rực rỡ tỏa sáng cuộc sống dù Bác đã đi xa.
Nhớ thương và biết ơn nhân dân toàn nước khuynh hướng về Bác với tấm lòng thành kính và tình cảm biết ơn vô hạn
“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
kết tràng hoa dâng 79 ngày xuân”
Câu thơ nặng chĩu nỗi nhớ thương diễn tả về cảnh tượng thật đang ra mắt hằng giờ trên miền Bắc. từ khắp mọi nơi từng dòng người xếp hàng vào lăng viếng Bác dâng lên bác những vòng hoa bó hoa tươi thắm tạo thành những “tràng hoa” hình ảnh “tràng hoa” còn ấn dụ cho những tấm lòng cao đẹp mà mọi người muốn dâng lên bác”bảy mươi chín ngày xuân” ẩn dụ hoán dụ đẹp bác hưởng thọ 79 tuổi cuộc sống bác là những ngày xuân tươi đẹp ngày xuân nào thì cũng đẹp hết mình cho dân cho nước.
Đoạn thơ với giọng thơ trang nghiêm thành kính là tiếng hát thiết tha quen thuộc những hình ảnh đẹp chân thực giải pháp tu từ độc đáo. bài thơ là cảm xúc của tác giả khi ra thăm lăng Bác cũng là cảm xúc của mọi người đối với bác. Dù Bác đã đi xa nhưng hình ảnh thân mật thân thiết luôn hiện hữu trong lòng từng người dân Việt Nam. Mỗi người con Việt Nam luôn trân trọng biết ơn công ơn của bác luôn học tập nói theo đạo đức lẽ sống để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ
Đoạn thơ trên trong bài tiếng lăng Bác của tác giả Viễn Phương là những tình cảm cảm xúc của tác giả cũng như người dân Việt Nam đối với bác. dù Bác đã đi xa nhưng tình cảm sự nhớ thương biết ơn đối với bác luôn luôn được ghi nhớ trong tim mọi người.
4. Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng Bác mẫu 1
Khổ thơ là cảm xúc của tác giả trước đoàn người vào lăng viếng Bác.Trong không khí trang nghiêm ấy, nhà thơ chợt thấy hiện ra hình ảnh của mặt trời. Nếu như có một mặt trời ngày ngày đi qau trên lăng để mang lại ánh sáng sự sống đên cho vạn vật muôn loài thì trong lăng cũng luôn có thể có một mặt trời đỏ, đó đó là Bác. Bác đó đó là nguồn sáng soi đường dẫn lối, đem đến sự sống, độc lập tự do, hạnh phú cho dân tộc bản địa Việt Nam. Với nghệ thuật và thẩm mỹ ẩn dụ đã đã cho tất cả chúng ta biết công lao to lớn của Bác, sự vĩ đại sánh ngang với tầm vũ trụ. Bởi biết bao người đã ra đi tìm đường cứu nước nhưng thất bại.Nhưngchỉ có Bác, sau 30 năm dạt dẹo nước ngoài đã trở về lãnh đạo Cách mạng, lật đổ áp bức, đem lại quyền sống cho dân tộc bản địa. Hình ảnh ẩn dụ đã và đang cho tất cả chúng ta biết sự tôn kính của nhà thơ đối với vị cha già của dân tộc bản địa. “Ngày ngày” tức là sự việc liên tục của thời gian, sự lặp lại tuần hoàn của thiên nhiên cũng như lý tưởng, ý chí của Người sẽ luôn luôn sáng tỏ như mặt trời kia vậy. Lần thứ hai, “ngày ngày” được lặp lại khi diễn tả dòng người đang lặng lẽ vào lăng thăm Người. Hàng người đi trong sự trang nghiêm và tĩnh lặng, trong nỗi tiếc thương, đau xót vô vàn.Mỗi người được ví như một đóa hoa.Dòng người là những tràng hoa đi trong thương nhớ khôn nguôi để dâng lên cuộc sống 79 ngày xuân của Bác. Đó cũng đó đó là lòng thương nhớ, thành kính thiêng liêng của nhân dân với Bác.
---/---
Trên đây là một số trong những bài văn mẫu Phân tích khổ thơ hai bài Viếng lăng BácmàTop lời giải đã biên soạn. Hy vọng sẽ giúp ích những em trong quá trình làm bài và ôn luyện cùng tác phẩm. Chúc những em có một bài văn thật tốt!
[embed]https://www.youtube.com/watch?v=2wPZ9Kh1ejs[/embed]