Kinh Nghiệm về Đoạn văn cuối bài thai nghén ngày xuân cho em thấy điều gì Chi Tiết
Họ tên bố (mẹ) đang tìm kiếm từ khóa Đoạn văn cuối bài thai nghén ngày xuân cho em thấy điều gì được Update vào lúc : 2022-07-24 16:52:03 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.Mùa xuân được thai nghén thật lặng lẽ. Những chiếc lá vàng nhè nhẹ rụng từ cuối thu; những đợt gió ngày đông bắc tương hỗ cho cây cối sửa soạn thay áo mới!
Nội dung chính- Tả người chị của em lớp 5 (mẫu 1)Tả người mẹ (mẫu 2)Tả người bà của em )mẫu 3)Tả em gái của em (mẫu 4)Tả người mẹ của em (mẫu 5)Tả người bố của em (mẫu 6)Tả người ông của em (mẫu 7)
Xem kìa, một đôi chích chòe lặng lẽ bay là là trong vườn, chúng nối đuôi nhau vèo lên cây khế, lượn xuống bể non bộ, bắt sâu, bắt kiến, không một tiếng động.
Cây bưởi khởi đầu mai phục những nhánh lá non và những nụ hoa tròn bé xíu. Cóc, thằn lằn, thạch sùng đều im re trốn đi đâu hết.
Gió, gió rét.
Cây đào lỗ đỗ lá úa đỏ, từ những vết thương do sâu đục thân ứa ra những dòng nhựa trong như ngọc. Sâu bọ đang cố ngăn cây đào sửa soạn đón xuân, nhưng ngăn làm thế nào được!
Trong ngày đông tháng giá, những con chim sâu cần mẫn, gan góc, tí tách chuyền cành đi kiếm ăn; chúng không tự biết rằng chúng là những hiệp sĩ vô danh bảo vệ cho cây cối đón xuân.
Lá cứ lặng lẽ rụng. Chim cứ lặng lẽ chuyền cành. Các giống hoa cứ lặng lẽ đơm nụ . Như có sự chỉ huy của một tổng đạo diễn vô hình, thời gian gọi ngày xuân đến, không vội vàng mà chắc như đinh.
Mây trời hoạt động và sinh hoạt giải trí. Mặt đất rì rầm. Cây lá lặng lẽ .Bỗng một buổi sớm, tiếng chích chòe vang lên lảnh lót. Hương hoa bưởi phủ rộng khắp vườn. Những con ong mật tíu tít bay đến những chùm hoa chúm chím. Cây đào thân trụ lá đã lốm đốm những nụ phớt hồng.
Mùa xuân cất tiếng. Mùa xuân đã đến rồi đấy, thật bất thần nhưng đã được mong đợi từ lâu.
I) PHẦN THI CHÍNH TẢ: Em hãy tham khảo bài chính tả này và viết vào vở (hoặc hoàn toàn có thể nhờ bố, mẹ, anh, chị…đọc giúp để viết tốt hơn)
Mùa xuân
Lá cứ lặng lẽ rụng. Chim cứ lặng lẽ chuyền cành. Các giống hoa cứ lặng lẽ đơm nụ. Thời gian thầm thì gọi ngày xuân đến, không vội vàng mà chắc như đinh.
Bỗng một buổi sớm, tiếng chích chòe vang lên lảnh lót, hương hoa bưởi phủ rộng khắp vườn. Những chú ong mật tíu tít bay đến những chùm hoa chúm chím. Cây đào lốm đốm những nụ phớt hồng. Mùa xuân đã đến rồi đấy, thật bất thần như đã được mong đợi từ lâu.
(Theo Vũ Nam)
II. PHẦN THI TẬP LÀM VĂN:
Em hãy viết một bài văn ngắn (khoảng chừng 15 câu) tả một người thân trong gia đình của em.
DƯỚI ĐÂY LÀ MỘT SỐ BÀI VĂN TẢ NGƯỜI THÂN. MỜI CÁC EM THAM KHẢO NHÉ.
Tả người chị của em lớp 5 (mẫu 1)
Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.
Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên học lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Tp Hà Nội Thủ Đô. Chị rất xinh đẹp, có nước ra trắng hồng như làn da mẹ. Chị để tóc dài, óng mượt, phong cách trang trọng thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.
Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xắn. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng êm ả, chu đáo, ngăn nắp, khôn khéo… Bà nói: “Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một thang là khỏi bệnh ngay…”. Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài năng cắm hoa và thích trang trí.
Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, tuân theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi những môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học viên giỏi Trường Trung học Phổ thông Hoàng Văn Thụ, được tuyển thẳng vào Đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng để tích góp ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào thì cũng vui khi nhận được quà của chị.
Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: “Cái Hậu đoảng lắm! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ làm thế nào được”. Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.
Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. Áo quần cũ nhưng trông chị mặc toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín kẽ, khiêm nhường.
Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, ai cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: “Cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần…”. Mỗi lần được giấy khen học viên tiên tiến đem về, bố mẹ lại cười và nói: “Con gái út ít của bố mẹ học giỏi gần bằng chị Thuần rồi đấy, cố lên con ạ!…
Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân thương của tớ.
Tả người mẹ (mẫu 2)
Trong mái ấm gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người thân trong gia đình mật, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang sống lưng được mẹ thắt lên ngăn nắp khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thân mật. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng dính đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ ngăn nắp, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm việc làm nội trợ. Mẹ giao cho em những việc làm nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn nhà sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để sẵn sàng sẵn sàng thức ăn sáng cho tất cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng chừng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án sẵn sàng sẵn sàng cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như những con của tớ, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học viên yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc sống em… Em mong sao cho mình mau lớn để hoàn toàn có thể tương hỗ cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và nỗ lực học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Tấm lòng của mẹ là biển cả bát ngát đối với con, và con hiểu rằng không còn ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ đó đó là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không còn ai tốt bằng Mẹ….
Tả người bà của em )mẫu 3)
Từ nhỏ, em đã sống với bà ngoại vì bố mẹ em đi làm xa nhà, bà là người luôn yêu thương và dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho em.
Bà em đã gần 70 tuổi. Dáng bà cao và tóc vẫn còn đen lắm. Bà luôn quan tâm đến em từ bữa tiệc đến giấc ngủ. Sáng nào bà cũng dạy sớm sẵn sàng sẵn sàng bữa sáng cho em, hôm thì cơm rang, hôm lại xôi hoặc bánh mì. Buổi trưa, bà lại nấu ăn chờ em đi học về.
Bà ngoại em là người rất nghiêm khắc. Bà luôn nhắc em phải đi học và ăn ngủ đúng giờ, giờ nào thao tác ấy. Có những lúc em đi xin bà đi chơi nhưng về muộn, bà nhắc nhở em và yêu cầu em viết bản kiểm điểm sau đó đọc cho bà nghe. Bà không bao giờ mắng hay nói nặng lời với em, bà bảo em là con gái nên chỉ có thể việc bà nói nhẹ là phải biết nghe lời. Có những lúc em được điểm kém, bà giận lắm, bà bảo em phải luôn nỗ lực học để bố mẹ ở xa yên tâm thao tác. Cuộc sống tuy thiếu thốn tình cảm của bố mẹ, nhưng bù lại em lại nhận được tình yêu thương chăm sóc của bà ngoại, điều đó làm cho em cảm thấy vô cùng niềm sung sướng. Những buổi chiều thời điểm vào buổi tối cuối tuần, được nghỉ học, em lại giúp bà việc làm mái ấm gia đình như dọn nhà, rửa bát và nhổ tóc sâu cho bà. Buổi tối hai bà cháu cùng xem phim, và bà lại kể cho em nghe về lịch sử và có rất nhiều những kỉ niệm trong quá khứ của bà. Bà là người dạy em tất cả mọi điều trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường từ nết ăn, nết ở sao cho vừa lòng mọi người. Chính vì điều này nên dù ở trên trường hay ở nhà, em vẫn luôn luôn được mọi người khen là con ngoan, trò giỏi. Mỗi lần đi họp phụ huynh cho em, bà vui lắm, vì thành tích học tập của em luôn đứng nhất, nhì lớp. Khi về tới nhà, bà thường gọi điện đáp ứng thông tin cho bố mẹ em biết về kết quả học tập của em, và bố mẹ lại khen ngợi em.
Em luôn trân trọng và biết ơn bà ngoại của em, bởi bà là người đã vất vả nuôi dạy em nên người. Em tự hứa sẽ nỗ lực học tập thật tốt để bà và bố mẹ luôn cảm thấy hài lòng và tự hào về em.
Tả em gái của em (mẫu 4)
Trong mái ấm gia đình tôi, từng người đều có một sở thích riêng, bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê việc làm nấu ăn, tôi thì không thể rời xa đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi với sở thích rất đáng yêu: vẽ tranh về những người dân thân trong gia đình trong mái ấm gia đình. Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy thêm rất nhiều điều thú vị về cô em của tớ.
Linh là một cô nàng rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thư trò tai quái để trêu chọc tôi.
Một lần, bỗng dưng Linh lại mượn tôi quyển Album ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì dây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên. Linh đang vẽ tôi. Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh khởi đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng của nó thận trọng cầm cây chì sáp đén khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen lộng lẫy chú ý nhìn vào tấm hình rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi – mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt mình quá. Còn Linh không biết sự cố mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết bím đuôi sam của nó lúc lắc, chiếc miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, khuôn mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. Không biết nó nghĩ ra trò gì đây.
Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền viền thành hình một chiếc môi – in như một quả chuối. Nó chọn cây sáp red color, nhưng chỉ tô một nửa môi còn dùng màu xanh tô nửa còn sót lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi sử dụng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Tôi không thể hiểu nổi Linh đang vẽ cái gì. Sờ lên má, trời ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Cô nàng vẫn tiếp tục vẽ, vẻ mặt vẫn tươi vui. Nhưng dường như càng về sau, Linh càng thấm mệt. Cố vẽ cho tôi một chiếc áo màu hồng thật độc đáo – màu tôi yêu thích, mồ hôi nó khởi đầu lấm tấm, mặt nó đỏ lên. Dường như để tô một chiếc áo với rất nhiều bông hoa như vậy là rất trở ngại vất vả. Nhưng Linh vẫn say sưa. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt lộng lẫy dễ thương, mái tóc lúc lắc. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành xong bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe với tôi.
Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi lại trở thành một họa sỹ nổi tiếng….
Tả người mẹ của em (mẫu 5)
Hằng ngày, sau giờ thao tác, mẹ lại tất bật với những việc làm nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho mái ấm gia đình những bữa tiệc thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em phương pháp nấu ăn nên mẹ bảo em xuống nhà bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, ngăn nắp đã tạo cho mẹ một dáng vóc thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định và thắt chặt tóc cho ngăn nắp. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn nhà bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào thì cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm những món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khôn khéo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi thận trọng móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng dính, đều tăm tắp cũng khá được mẹ xắt xong và ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.
Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.
Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết phương pháp nấu cho tất cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng từng người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ nỗ lực học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Tả người bố của em (mẫu 6)
Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào thì cũng dễ dãi, nuông chiều con cháu, còn bố em thì ngược lại, rất tráng lệ. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.
Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng bố đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ như khỏe mạnh. Sở dĩ được như vậy là vì bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.
Hàng ngày, sau giờ thao tác ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một khu dã ngoại khu vui chơi vui chơi công viên nho nhỏ.
Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số trong những việc làm tăng thu nhập cho mái ấm gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học tập là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.
Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.
Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả mái ấm gia đình sống trong cảnh ấm no, niềm sung sướng. Cho nên, lúc nào, em cũng nỗ lực học thật giỏi để bố em được vui lòng.
Tả người ông của em (mẫu 7)
Ông ngoại em là người mà em yêu mến nhất. Ông rất thân mật và chăm nom trong cả quãng đời thơ ấu.
Ông em năm nay đã ngoài 70 tuổi. Ông có vóc người gầy gầy, nhưng đi lại vẫn còn nhanh nhẹn. Hằng ngày ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám trông rất sạch sẽ. Khi đi đâu thì ông mặc quần tây áo sơ mi. Khuôn mặt ông gầy gầy, xương xương vì ông phải trải qua bao nhọc nhằn, vất vả. Tóc ông bạc gần hết, chải ngược ra sau đế lộ vầng trán cao cao, hằn in nhiều nhằn. Đôi mắt ông còn rất sáng. Mỗi tối ông thường xem ti vi, chương trình thời sự. Răng ông đã rụng mấy cái làm cho chiếc miệng ông móm mém. Đôi bàn tay xương xương và rám nắng của ông minh chứng một điều ông đã phải trải qua những tháng ngày vất vả để nuôi con cháu. Thế nhưng, hiện giờ đôi bàn tay ấy vẫn còn nhanh nhẹn. Mỗi buổi chiều ông thường xách nước tưới cây kiểng và chăm sóc cây, đó là một thói quen mà ông không thế bỏ được. Vườn cây của ông mùa nào quả nấy. Mỗi lần về thăm ngoại, chúng em tha hồ hái ăn mà không hề bị rầy la. Ông em luôn qua tâm đến con, cháu. Ông nhắc nhở từng li, từng tí, ông dạy chúng em biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh. Ông đối xử tốt với những người dân trong xóm nên ai cũng quý ông.
Thương ông, em mong ông khỏe mạnh sống thật lâu. Ông như bóng mát của cây đa để cho con cháu làm chỗ tựa và phấn đấu vươn lên trong học tập trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường.