Mẹo Hướng dẫn Với địa hình của Hy Lạp thích hợp cho trong loại cây nào Chi Tiết
Hoàng Quốc Trung đang tìm kiếm từ khóa Với địa hình của Hy Lạp thích hợp cho trong loại cây nào được Update vào lúc : 2022-07-31 07:14:03 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.233 lượt xem
Nội dung chính1/ Quan sát lược đồ, hãy cho biết thêm thêm vị trí địa lí của Hy Lạp cổ đại có điểm gì nổi bật.
2/ Đoạn tư liệu trên cho em biết địa gì về hoạt động và sinh hoạt giải trí kinh tế tài chính của Hy Lạp cổ đại.
3/ Theo em, với điều kiện tự nhiên như trên, dân cư Hy Lạp cổ đại có ưu thế phát triển những ngành kinh tế tài chính nào?
4/ Dựa vào nội dung ở trên và quan sát lược đồ, em hãy cho biết thêm thêm vị trí đại lí và điều kiện tự nhiên nổi bật của La Mã cổ đại.
Bài làm:
1/ Hy Lạp cổ đại là một quốc gia ở khu vực Địa Trung Hải, có vị trí địa lý rất quan trọng trong việc giao thương mua và bán giữa phương Đông và phương Tây. Lãnh thổ Hy Lạp cổ đại gồm có ba phần: phần Hy Lạp lục địa, Hy Lạp quần đảo và Hy Lạp Tiểu Á. – Hy Lạp lục địa tương ứng với lãnh thổ Hy Lạp ngày này, là vùng đất ở nam bán đảo Bancăng, in như một chiếc đinh ba từ đất liền chĩa ra Địa Trung Hải. Đây là vùng đất giữ vai trò trọng điểm trong lịch sử Hy Lạp. Toàn bộ vùng lục địa Hy Lạp được phân thành ba miền: miền Bắc, miền Trung và miền Nam.
+ Miền Bắc và miền Trung chia cắt nhau bởi đèo Técmôphin (Thermopil), nhưng cả hai đều có địa hình không phẳng phiu với nhiều rừng, núi, thung lũng, đèo chạy ngang dọc, tạo nên những biên giới thiên nhiên tạo thành nhiều khu vực nhỏ hẹp và hầu như tách biệt nhau. (Đây được xem như một trong những tiền đề tạo nên những quốc gia thành bang của lịch sử Hy Lạp cổ đại). Tuy nhiên, ở đây cũng luôn có thể có một số trong những dải đồng bằng như đồng bằng Tétxali (Therssalie) ở miền Bắc, đồng bằng Attich (Attique), đồng bằng Bêôxi (Beotie) và đặc biệt là thành thị Athens (Athens) nổi tiếng ở miền Trung.
+ Miền Nam là bán đảo Pêlôpône (Peloponnesus) được ví như hình bàn tay bốn ngón xòe ra Địa Trung Hải. Ở đây có nhiều đồng bằng trù phú như đồng bằng Pêlôpône, Lacôni, Métxêni, Ácgôlít. Đây cũng là nơi xuất hiện nhà nước thành bang đầu tiên của Hy Lạp – thành bang Spart.
– Hy Lạp Tiểu Á là những vùng đất thuộc ven bờ Tiểu Á, nằm ở phía tây của đế quốc Ba Tư. Đất đai ở đây tương đối trù phú và phẳng phiu. Đây là vùng đồng bằng bình nguyên – nơi có thành thị Milê, quê hương của những nhà triết học theo trường phái Milê – do đó thích hợp cho việc trồng những cây công nghiệp. Vùng đất này mặc nhiên làm thành chiếc cầu nối giữa Hy Lạp với những nền văn minh cổ đại phương Đông.
– Vùng Hy Lạp quần đảo gồm có những quần đảo lớn nhỏ nằm rải rác trên biển Êgiê thuộc Địa Trung Hải, in như một chuỗi ngọc trang điểm cho Hy Lạp lục địa. Các quần đảo lớn của Hy Lạp cổ đại gồm có đảo Ơbê, đảo Látbốt, đảo Xamốt; dãy đảo Xiclát (trong đó có đảo Đêlốt – một trung tâm lớn về mậu dịch hàng hải trên biển Egiê của người Hy Lạp cổ) tạo thành một hiên chạy cầu nối giữa vùng Hy Lạp lục địa với vùng Hy Lạp Tiểu Á và đặc biệt, ở phía nam có đảo Cơrét – một trung tâm thương mại, đồng thời là trung tâm của nền văn minh tối cổ trong lịch sử Hy Lạp – văn minh Cơrét-Myxen. Tuy nhiên, lãnh thổ Hy Lạp cổ đại tạm bợ, nó thay đổi theo sự hưng vong của từng thời kỳ lịch sử nhất định (dưới thời Alecxandre Đại đế, lãnh thổ Hy Lạp được mở rộng thêm rất nhiều). Biên giới biển Hy Lạp cổ đại rất dài, bờ biển có đặc trưng riêng ở hai nửa Đông – Tây. Bờ biển phía tây không nhẵn lởm chởm, không thuận tiện lắm cho việc hình thành những hải cảng. Bờ phía đông lại khúc khuỷu, hình răng cưa tạo ra nhiều vịnh, hải cảng tự nhiên, bảo vệ an toàn và đáng tin cậy và thuận lợi cho tàu thuyền đi lại. Bờ biển phía tây của miền Hy Lạp Tiểu Á cũng tương tự như bờ biển phía đông Hy Lạp lục địa.
– Nằm ở khu vực Địa Trung Hải, Hy Lạp cổ đại thuộc vùng khí hậu ôn đới Địa Trung Hải – khí hậu lý tưởng cho sinh hoạt của con người và những hoạt động và sinh hoạt giải trí sinh hoạt kinh tế tài chính với sự chênh lệch nhiệt độ giữa từng mùa không đảm bảo. Những ưu đãi của tự nhiên về khí hậu làm cho dân cư Hy Lạp cổ đại hoàn toàn có thể hoạt động và sinh hoạt giải trí sản xuất, marketing thương mại tất cả từng mùa trong năm. Biển Egiê thanh bình tạo điều kiện cho hoạt động và sinh hoạt giải trí hàng hải phát triển mạnh. Theo những nhà mỹ thuật, khí hậu ở vùng Địa Trung Hải làm cho mọi vật trở nên sáng hơn, sắc tố được định hình rõ nét hơn. Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân sản sinh ra nền nghệ thuật và thẩm mỹ Hy Lạp cổ đại vô cùng rực rỡ.
2/ Cũng in như những quốc gia cổ đại khác, điều kiện tự nhiên đã có những tác động đáng kể tới khuynh hướng phát triển kinh tế tài chính cũng như thiết chế nhà nước của quốc gia Hy Lạp cổ đại.
Hy Lạp ít đồng ruộng, đất đai không thuận lợi cho việc trồng cây lương thực mà chỉ thích hợp cho việc trồng cây ôliu và nho.
Nhưng bù lại, Hy Lạp lại sở hữu rất nhiều tài nguyên quý như mỏ sắt ở Lacôni, đồng ở Ơbê, bạc ở Áttich, vàng ở Toraxi… cộng với tài nguyên rừng phong phú. Đặc biệt, ở một số trong những vùng của Hy Lạp cổ đại có loại đất sét đặc biệt rất thích hợp cho việc phát triển và sản xuất đồ gốm tinh xảo. Có thể nói, thiên nhiên không ưu đãi về đất đai, địa hình bị chia cắt, nền kinh tế tài chính nông nghiệp Hy Lạp cổ đại không còn điều kiện phát triển sớm như những quốc gia phương Đông, và do vậy cũng không xuất hiện nhà nước sớm (chưa tạo ra sản phẩm thừa trong xã hội). Nhưng nguồn tài nguyên tài nguyên phong phú, chính vì thế, dân cư Hy Lạp cổ đại đã tìm cách khai thác, phát triển tài nguyên rừng, tài nguyên và phát triển những ngành nghề thủ công. Lợi thế biển được người Hy Lạp khai thác triệt để để đẩy mạnh hoạt động và sinh hoạt giải trí mậu dịch với những quốc gia khác, làm cho ngành thương nghiệp hoạt động và sinh hoạt giải trí rất là sinh động và mạnh mẽ và tự tin. Xu hướng kinh tế tài chính từ từ được định hình bằng việc phát triển nền kinh tế tài chính theo hướng thủ công nghiệp, thương mại hơn là phát triển kinh tế tài chính nông nghiệp.
3/ Phát triển một số trong những ngành kinh tế tài chính:
- Khai thác tài nguyên: đồng, vàng, bạc
- Xuất khẩu: rượu, đồ gốm, đá cẩm thạch, thiếc, chì, vải...
- Thương nghiệp bằng đường thủy: do có nhiều vũng vịnh thích hợp xây hải cảng
4/
- Văn minh La Mã cổ đại được hình thành trên bán đảo Ý. Đây là một dải đất dài và hẹp giống hình chiếc ủng vươn dài từ lục địa ra biển Địa Trung Hải với diện tích s quy hoạnh khoảng chừng 300.000 km2. Dãy núi Apennines như chiếc xương sống dọc theo bán đảo từ tây bắc xuống đông nam. Phía Bắc bán đảo ý có dãy núi Alpes, một biên giới tự nhiên ngăn cách Ý với châu Âu; ba phía Tây, Nam và Đông đều tiếp giáp với biển. Ngoài ra, ở vùng biển phía Nam còn tồn tại đảo Scicile, vùng biển phía tây là đảo Coócxơ và đảo Xácđennhơ.
- Khác với Hy Lạp, bán đảo Ý không biến thành chia cắt thành những vùng khác lạ. Ở đây có quá nhiều đồng bằng phì nhiêu, phân bố đều ở cả đất liền và hải đảo: đồng bằng sông Pô ở miền Bắc, đồng bằng sông Tibres ở miền Trung, và một số trong những đồng bằng trên đảo Scicile… Đặc biệt, ở bán đảo Ý, nhất là ở miền Nam có nhiều đồng cỏ rộng lớn rất thuận lợi cho việc phát triển chăn nuôi và nghề nông. Song song đó, diện tích s quy hoạnh rừng núi khá lớn, tạo nên nguồn tài nguyên rừng khá phong phú. Về tài nguyên, La Mã cũng luôn có thể có một số trong những sắt kẽm kim loại quý như vàng, đồng, chì, sắt… Các vùng bờ biển phía Tây và Nam tương đối khúc khuỷu, thuận tiện hình thành những hải cảng và hoạt động và sinh hoạt giải trí mậu dịch hàng hải.
-
Với biên giới ba mặt giáp biển, khí hậu ở Ý cũng tương tự như khí hậu ở Hy Lạp, quanh năm ấm áp, ôn hòa (ngày đông xấp xỉ từ 6 – 11oC). Chính vì thế, người dân nơi đây hoàn toàn có thể hoạt động và sinh hoạt giải trí sản xuất quanh năm, tàu thuyền đi lại thuận lợi – một điều kiện lý tưởng để phát triển kinh tế tài chính. Cũng như nhiều quốc gia cổ đại khác, điều kiện tự nhiên đã có những tác động rất lớn tới khuynh hướng phát triển kinh tế tài chính và hình thức tổ chức nhà nước của La Mã trong lịch sử.
Hi Lạp cổ đại là một quốc gia ở khu vực Địa Trung Hải, có lãnh thổ rộng, gồm có miền lục địa Hi Lạp (Nam bán đảo Ban Công), miền đất ven bờ Tiểu Á, và những đảo thuộc biển Êgiê. Miền lục địa Hi Lạp có tầm quan trọng trong lịch sử Hi Lạp.
Miền này hoàn toàn có thể được phân thành 3 miền: Bắc, Trung và Nam Hi Lạp. Nét nổi bật của địa hình Hi Lạp là ở cả 3 vùng đều có sự đan xen của cấu trúc địa hình với những đồng bằng, cao nguyên, rừng núi, đồi, sông, suối, eo, vịnh…
Bắc Hi Lạp được dãy Piđơ chia cắt thành 2 khu vực, phía tây là vùng Epia, nhiều rừng núi và phía đông là đồng bằng Tétxali. Từ Bắc xuống Nam, về đường bộ, người Hi Lạp buộc phải vượt qua đèo Tecmophin – một đèo hẹp, hiểm trở.
Trung Hi Lạp có địa hình khác hoàn toàn, ở đây có nhiều rừng núi, chạy dọc, ngang đã chia vùng này thành nhiều khu vực địa lí nhỏ, hẹp hầu như cách biệt với nhau. Trù phú nhất, là đồng bằng Attích và đồng bằng Bêôxi. Trung và Nam Hi Lạp được nối với nhau bằng một eo nhỏ – eo Corinh – có nhiều đồi, núi và rừng nhỏ.
Nam Hi Lạp là một bán đảo nhỏ, hình bàn tay, có 4 ngón duỗi thẳng xuống Địa Trung Hải. Đây là vùng trù phú nhất với nhiều đồng bằng như đồng bằng Lacôni, Métxêni, Ácôlít. Người Hi Lạp gọi bán đảo này là Pêlôpône.
Bờ biển Hi Lạp dài, có những đặc trưng địa hình riêng ở hai nửa Đông – Tây. Bờ phía tây không nhẵn, lởm chởm không thuận tiện lắm cho việc xây dựng những cảng. Bờ phía đông lại khúc khuỷu, hình răng cưa, tạo ra nhiều vịnh, nhiều hải cảng tự nhiên, bảo vệ an toàn và đáng tin cậy, thuận tiện cho việc đi lại của tàu thuyền. Bờ biển phía tây của miền Tiểu Á cũng luôn có thể có những điều kiện địa hình tương tự như bờ phía đông lục địa Hi Lạp. Còn vùng đất liền ven bờ Tiểu Á, là vùng đất trù phú, tạo thành cầu nối, nối thế giới Hi Lạp với những nền văn minh cổ đại phương Đông.
Hi Lạp cổ đại có nhiều đảo lớn, nhỏ nằm rải rác trên vùng biển Êgiê thuộc Địa Trung Hải, tạo thành một hiên chạy cầu nối giữa miền lục địa Hi Lạp với Tiểu Á. Đáng kể nhất là đảo Ơbê (ở phía tây), Látbốt, Kiốt, Xamốt (ở phía đông) và nhất là dãy đảo Xiclat, (trong đó có đảo Delos – một trong những trung tâm lớn của người Hi Lạp cổ). Ở phía nam Hi Lạp có đảo Crét trên biển Êgiê, một trung tâm thương mại, đồng thời cũng là trung tâm của nền văn minh tối cổ – văn minh Crét – Myxen – trong lịch sử Hi Lạp.
Kinh tế
Cũng in như những quốc gia cổ đại khác, điều kiện tự nhiên đã có những tác động đáng kể tới khuynh hướng phát triển của nền kinh tế tài chính cũng như thiết chế nhà nước của quốc gia cổ đại Hi Lạp.
Hi Lạp ít đồng ruộng, đất đai lại không thuận lợi và thích phù phù hợp với việc trồng cây lương thực, nhưng lại thích phù phù hợp với việc trồng nho và ôliu. Một số vùng đất của Hi Lạp – ở Attích, Côranh và Bêôxi – có loại đất sét đặc biệt, dùng để sản xuất đồ gốm tinh xảo, tuyệt mĩ trong hoạt động và sinh hoạt giải trí thủ công. Thiếu đất để canh tác nông nghiệp, nhưng thiên nhiên lại ưu đãi người Hi Lạp bởi nhiều tài nguyên quý như mỏ sắt ở Lôcôni, mỏ đồng ở Ơbê, bạc ở Áttích, vàng ở Tơraxi… Và những rừng gỗ quý bạt ngàn ở khắp miền lục địa.
Những điều kiện tự nhiên đó, ngay từ đầu đã thúc đẩy người Hi Lạp sớm phát triển khuynh vị trí hướng của một nền kinh tế tài chính thiên về sản xuất thủ công nghiệp hơn là sản xuất nông nghiệp.
Dân cư
Trước thiên kỉ III TCN, trên một số trong những vùng đất của miền lục địa Hi Lạp và một số trong những đảo lớn ở biển Êgiê đã có những dân cư bản địa sinh sống. Chính họ đã sáng tạo ra nền văn minh tối cổ trong lịch sử Hi Lạp – Văn minh Crét, Myxen.
Từ cuối thiên kỉ III, đầu thiên kỉ II TCN, những tộc người Hi Lạ , thuộc ngữ hệ Ấn – Âu, khởi đầu những đợt thiên di liên tục từ vùng hạ lưu Đanuýp xuống vùng Bancăng và những đảo thuộc biển Êgiê kéo dãn trên dưới 1.000 năm. Và kết quả là những tộc người Hi Lạp rất khác nhau đã hoàn toàn chinh phục khu vực, Nam Bancăng và những đảo tạo thành những điểm cư trú cơ bản của người Hi Lạp.
Người Đôrien định cư ở phía nam bán đảo Pêlôpône, đảo Crét và một số trong những đảo nhỏ ở nam Êgiê. Người lônien định cư ở vùng đồng bằng Átích, đảo Ơbê, và những vùng đất ven bờ phía tây Tiểu Á. Người Akeen đa phần định cư ở miền Trung Hi Lạp, Người Êôlien ở Bắc Hi Lạp, một số trong những đảo trên biển Êgiê và vùng ven bờ Tiểu Á.
Những tộc người Hi Lạp trên bốn vùng cư trú kể trên đã cùng nhau xây hình thành lịch sử những quốc gia thành thị Hi Lạp. Họ tự nhận có cùng chung một nguồn gốc, cùng chung một ngôn từ, tín ngưỡng, tôn giáo và phong tục tập quán. Họ tự xem là những con cháu của thần Helen (Hellene) và gọi quốc gia của tớ là Henlát (Hellas).
Lịch sử thế giới cổ đại - NXB Giáo dục đào tạo,