Video Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình - Lớp.VN

Thủ Thuật về Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình Chi Tiết

Lê Minh Châu đang tìm kiếm từ khóa Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình được Cập Nhật vào lúc : 2022-11-21 22:38:04 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi tham khảo nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.
Tôi có những người dân em họ con ông chú ruột.  Chúng tôi tuy chỉ là con chú con bác nhưng thương yêu nhau chẳng khác gì anh chị em ruột. Cứ theo lứa tuổi mà tự xưng hô là "anh" "em", sau này còn có con sẽ gọi thay con; vì thế tôi tuy con ông bác nhưng vẫn thường gọi những em con ông chú  là "anh" (Vì họ hơn những 15, 20 tuổi- do bố tôi lấy vợ muộn). Ngày tháng qua đi, chúng tôi đều lần lượt vào học những trường chuyên nghiệp, rồi ra đời. Mỗi người mỗi nghề nhưng vẫn thường xuyên liên lạc với nhau và giúp sức nhau trong công tác thao tác. Những lúc cùng về quê, chúng tôi vẫn thường ngồi lại với nhau, cùng ôn lại những kỷ niệm êm đềm tuổi thơ. Nay tất cả đều đã lớn, có ngườâi thăng quan tiến chức ông bà, có cháu nội cháu ngoại. Mấy năm mới gần đây, bố, mẹ rồi thím tôi lần lượt qua đời, chỉ từ chú là nơi tựa tinh thần duy nhất của chị em tôi. Có điều gì khúc mắc, chúng tôi đều hỏi han và coi chú như cha, xin những lời khuyên bảo ân cần.

Chú tôi có một người con trai cả, tên Hân, hơn tôi trên 20 tuổi. Tôi thường gọi Hân là "anh", kể cả đến giờ đây tuy đã có con nhưng khó hoàn toàn có thể gọi "cậu" xưng "chị" vì đã quen với cách xưng hô cũ. Hân gọi tôi là "Ngọc" và xưng tên. Lâu rồi mọi người cũng quen và không thấy ai (kể cả vợ Hân) phản ứng gì. Hân học cao, hiểu biết rộng, là niềm tự hào của tất cả dòng họ. Do đặc thù việc làm mà cậu ấy thường xuyên phải ra nước ngoài công tác thao tác, có khi mấy năm mới về một lần; vì thế tôi và Hân ít có dịp trò chuyện. Bây giờ cậu ấy đã có nhiều cháu nội, ngoại, còn tôi đã và đang yên bề gia thất, có môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường ổn thỏa.

Trong số mấy chị em, tôi được chú quý nhất, có lẽ rằng bởi tôi giống chú cả hình hài lẫn tính cách. Tôi là một cô giáo dạy văn, chú cũng thích văn chương nên hai chú cháu hợp chuyện. Ông thường gọi tôi là "con", tôi cũng xưng như vậy. Từ khi bố tôi mất, chú càng quan tâm đặc biệt đến tôi hơn. Năm ngoái, khi thím tôi qua đời, Hân đã từ nước ngoài về chịu tang mẹ rồi lại đi. Mấy tháng sau đó chú tôi đột ngột đổ bệnh, nên phải có người luôn cạnh bên trông nom. Vì nhà quá neo người, không hề cách nào khác, Hân đành xin nghỉ hưu trước tuổi để chăm sóc bố. Rất thương chú, tôi cũng cố thu xếp việc làm để vào bệnh viện với chú được nhiều hơn nữa và dữ thế chủ động làm thay Hân nhiều việc. Thời gian này, tôi và Hân có nhiều điều kiện chuyện trò hơn. Tôi thấy Hân tỏ ra rất cảm kích trước việc tôi dữ thế chủ động phục dịch chú tận tình.

Ảnh minh họa.

Một buổi tối nọ, khi tôi đã kết thúc việc soạn bài, sẵn sàng sẵn sàng đi ngủ thì nhận được tin nhắn của Hân: "Ngọc đang làm gì đó?". Tôi không trả lời thẳng vào thắc mắc mà chỉ hỏi thăm sức khỏe của ông chú qua cậu em họ. Hân tiếp tục gửi tin nhắn nhắn và tặng tôi những bài thơ ngắn (vì biết tôi thích thơ và cũng hay tập làm thơ). Không hiểu đó là những bài anh ta chép ở đâu hay tự sáng tác vì không mang tên tác giả. Tôi không còn ấn tượng gì vì thơ nhạt, diễn tả những tình cảm luyến ái chung chung, có vẻ như như ai cũng hoàn toàn có thể làm được, ví như những câu như sau: "Anh yêu em quá em ơi. Ngày thương đêm nhớ rối bời lòng anh…"Tuy vậy, tôi cũng cảm ơn một cách xã giao. Cho qua chuyện.

Vì là Chuyên Viên trong một nghành khoa học còn mới mẻ ở nước ta nên Hân được nhiều người hỏi han và muốn giao lưu. Trước kia, có lần Hân đã và đang rủ chị em tôi đi cùng cho vui. Hôm đó Hân rủ tôi đi tiếp khách cùng. Trong buổi giao lưu đó, có người khách nước ngoài hát quan họ khá chuẩn. Bí quá, Hân đã nhờ tôi: "Ngọc có hát được quan họ không? Chẳng lẽ họ hát dân ca của tớ say sưa như vậy mà mình là người Việt mình lại không hát được sao?". Tôi cũng biết hát đôi chút và đã từng một vài lần được giải Tiếng hát ngành Giáo dục đào tạo cấp huyện. Hôm đó, vì "màu cờ sắc áo", tôi đã hát liền 3 bài quan họ. Mọi người vỗ tay rầm rộ và yêu cầu tôi hát thêm. Tôi hát nốt bài "Giã bạn" rồi xin phép dừng vì mệt. Buổi giao lưu đó thu đuợc kết quả ngoài mong ước. Hân tỏ ra rất vui, hẹn tôi lần khác sẽ lại rủ đi cùng.

Bẵng đi mấy tuần, tôi không sở hữu và nhận được tin nhắn của Hân, trong khi trước đó, hầu như ngày nào anh ta cũng nhắn đều đặn, ít nhất một lần. Giữa thời điểm hiện nay, có một việc liên quan đến tương lai của con tôi. Cậu em trai vợ Hân mới được chỉ định làm giám đốc một sở. Con trai tôi nếu ra trường mà được về đó công tác thao tác thì sẽ có thời cơ phát triển tốt vì đúng với trình độ được đào tạo. Hân nói nếu con tôi ra trường sẽ nhờ cậu em vợ nâng đỡ, chắc như đinh cháu sẽ có nhiều thuận lợi để tiến bộ nhanh. Tôi khấp khởi mừng thầm và nói cho chồng tôi biết. Rồi việc của con tôi có kết quả đúng như lời Hân hứa. Quan hệ hai bên mái ấm gia đình ngày càng thân thiết hơn nhiều trước.

Một lần tôi đến thăm chú, vợ chồng Hân giữ tôi ở lại ăn cơm. Vợ Hân rất vui vì có tôi ra chơi. Đến phút ra về, Hân chở tôi ra bến xe. Trên đường, anh ta trao cho tôi một phong thư, dặn lên xe hãy tham khảo. Nhưng khi anh ta vừa quay xe đi, tôi mở thư đọc thì… Trời ơi! Tôi không hề tin ở mắt mình! Đó là một lá thư tỏ tình như của mọi chàng trai với những đối tượng mình yêu. Hân nói yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy là chị em nhưng trong mắt Hân tôi chỉ là cô nàng Ngọc nhỏ bé, ngây thơ ngày nào.  Không ngờ, hôm ấy gặp tôi, Hân nói tôi là một phụ nữ có vẻ như đẹp rực rỡ mê hoặc của tuổi hồi xuân (Mặc dù tôi thấy mình chưa bao giờ đẹp). Anh ta còn tán tụng tôi nhiều điểm khác nữa. Hân cầu xin tôi đồng ý lời tỏ tình và nếu được như vậy Hân sẵn sàng làm tất cả vì tôi. Thoạt tiên tôi cứ tưởng Hân gửi nhầm cho ai đó.

"…  Anh yêu Ngọc từ cái nhìn đầu tiên, em đẹp hơn bất kể người con gái nào trên thế gian này… Mong Ngọc hãy đồng ý cuộc tình này và đừng xem là tội lỗi…".

Tôi không thích đọc tiếp thư vì khá dài rồi xé vụn. Tại sao một cậu em con chú ruột tôi, cùng mang dòng máu với tôi lại sở hữu những suy nghĩ loạn luân như vậy? Anh ta là người dân có học, hiểu biết chứ đâu phải loại vô học và lại sở hữu thứ tình cảm kỳ cục, tôi không thể hiểu.

Tôi như người mất hồn. Một cảm hứng ghê ghê, gai người xuất hiện. Và vô cùng lo ngại khi nghĩ đến kĩ năng anh ta không kìm nén được tình cảm sẽ có những hành xử không chuẩn khiến nhiều người biết. Khi ấy, mọi người sẽ có ý nghĩ: "Không có lửa, sao có khói" và phỉ nhổ mái ấm gia đình, họ hàng chúng tôi. Sẽ còn mặt mũi nào mà nhìn thiên hạ!

Sau đó, bẵng đi phải tới mấy tuần, Hân lại điện thoại cho tôi. Lần này là những cuộc nói chuyện trực tiếp chứ không riêng gì có nhắn tin. Anh ta gọi tên tôi và xưng "anh". Tôi khởi đầu nghĩ đến việc chuyển xưng hô cho đúng vai vế họ hàng. Tôi gọi "cậu Hân" và xưng “chị”. Không ngờ Hân nói: "Chị cũng khá được, nhưng Hân vẫn yêu chị lắm!". Tôi thay sim điện thoại thì Hân gọi đến cơ quan và nhà riêng. Khi chồng tôi nhấc máy, cậu ấy vẫn nói chuyện thông thường… Có lần tôi nảy ý định sẽ nói chuyện "động trời" này với vợ Hân, nhưng nghĩ liệu cô ấy có tin mình không? Còn nếu nói thẳng với cậu em thì con tôi sẽ mất thời cơ tiến thân, không chừng mất việc nữa cũng nên. Nếu cô ấy bán tín bán nghi thì mái ấm gia đình Hân sẽ tan nát. Ông chú tôi biết chuyện này liệu có sống nổi khi bệnh huyết áp cao đang nên phải tránh những xúc động mạnh…?

Rất muốn xin những anh chị một lời khuyên. Tôi vô cùng biết ơn.

TS Nguyễn Đình San

Thú thực, đọc chuyện của bạn, ban đầu chúng tôi thấy khó tin và có ý nghĩ bạn đã "ngộ nhận". Nhưng bạn đã xác định đó là sự việc thật thì chỉ có mỗi một cách xử lý và xử lý: Hãy nói chuyện trực tiếp, đàng hoàng với cậu em họ rằng: Người có học sao lại "tâm thần" như vậy? Đến bà chị họ cùng máu mủ trực hệ còn "không tha" thì làm thế nào hoàn toàn có thể tin đó là người dân có nhân cách thông thường chứ chưa nói tử tế? Bởi đó là loạn luân, chỉ xảy ra ở kẻ không hề tính người. Nếu ông em họ quý hóa kia còn đeo bám, không buông tha, làm phiền đến môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường của bạn thì lưu ý: Nếu không tạm dừng, sẽ công bố tình cảm bệnh hoạn đó cho mọi người rõ, để xem anh ta tiếp tục thế nào?

Biên tập viên Ngọc Duyên

Thực ra tôi hiểu được cảm hứng này của chị. Cảm xúc của con người, dù đôi khi tội lỗi, nhưng cũng tránh việc xỉ vả mà phải nhìn nhận thấu đáo và cảm thông cao. Hân chắc như đinh đã ứng xử không đúng, nhưng động cơ mà anh ta gửi gắm lời yêu cho chị thực sự xuất phát từ cảm xúc của con người. Chị nên nói chuyện rành mạch với Hân, và nên đưa ra lời đề nghị, nếu Hân còn tiếp tục thì chị sẽ đưa chuyện này ra với họ hàng, xem ý kiến mọi người ra sao. Tôi tin Hân sẽ không đủ can đảm tiếp tục câu truyện này, chính bới Hân không đủ dũng cảm dứt bỏ môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường hiện tại, Hân chỉ theo đuổi cảm xúc nhất thời của tớ mà thôi. Chúc chị sáng suốt.

Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình

Clip Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình ?

Bạn vừa tham khảo Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình tiên tiến nhất

Share Link Download Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình miễn phí

Người Hùng đang tìm một số trong những ShareLink Tải Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình miễn phí.

Hỏi đáp thắc mắc về Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Chuyện đêm muộn tại sao lại không tỏ tình vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha #Chuyện #đêm #muộn #tại #sao #lại #không #tỏ #tình - 2022-11-21 22:38:04
إرسال تعليق (0)
أحدث أقدم