Video Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad - Lớp.VN

Thủ Thuật về Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad 2022

Bùi Trung Huấn đang tìm kiếm từ khóa Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad được Update vào lúc : 2022-11-21 07:56:04 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi tham khảo nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.

Tác giả: Quai Quai Băng

Thể loại: Ngôn tình, sắc hiệp, đam mỹ

Số chương: 276

Truyện tất nhiên là edit chui chui rúc rúc rồi, thế cho nên vì thế bạn đọc đừng đem đi đâu khác nha, mình đọc thấy hay mình lại ship HunHan nữa nên mình edit lại. Ai không thích quan hệ đam mĩ hoặc muốn giữ hình tượng idols thì những bạn click back nhé~~~~~

VĂN ÁN:

Cậu là nhân viên cấp dưới làm ở bộ phận ngành quan hệ tiếp xúc, nhưng lại bị quản lý của tớ âm thầm sắp đặt dâng tặng cho vị tổng giám đốc cấp cao trẻ tuổi anh tuấn của tớ.

Đêm hôm đó, cậu bị người đàn ông như thể cầm thú này 'hành hạ' đến mức không hề nguyên vẹn.

Từ đó, cậu trở thành thư ký kiêm tình nhân của tổng giám đốc.

Năm ngày ba bữa, anh ta ở trên giường đòi hỏi liên tục không ngừng nghỉ không nghỉ.

Cậu nhận định rằng mình mãi chỉ là món ăn bị anh ta độc chiếm.

Nào ngờ, anh vô cùng yêu thương cậu, khiến cậu không thể phân biệt được tình cảm đó là thật hay giả, từ từ cậu bị đắm chìm trong bể tình đó.

Cậu quên tôi đã từng kiêng kỵ!

Cũng quên mất thân phận của tớ!

Cho rằng mình thật sự hoàn toàn có thể trở thành thiếu gia tổng giám đốc.

Sao hoàn toàn có thể đoán được, vào trước hôn lễ một ngày.

Cậu đột nhiên bị tuyên án phạm tội thương mại, leng keng vào tù.

Trong chớp mắt, cậu bị mái ấm gia đình vứt bỏ, hai bàn tay trắng.

Vào tù hai năm, cậu mòn mỏi mong đợi anh từng ngày từng đêm.

Đến khi ra tù lại nghe được tin anh sắp kết hôn.

Lúc này cậu mới biết, thì ra những gì đã có được từ anh trong quá khứ đều là vì anh đích thân sắp đặt kế hoạch giúp người phụ nữ anh yêu trả thù cậu

Từ trước đến nay anh vốn không hề yêu cậu

Cứ tưởng rằng cả hai xem nhau như người dưng nước lã, nào ngờ anh lại biết được khi cậu ngồi tù đã sinh ra đứa con của anh...

Cho dù tổng giám đốc Đàm có mong ước mang thù đi chăng nữa, nhưng ở đầu cuối thì anh vẫn không thể nào để cho chị gái mình bõ lỡ niềm sung sướng cả đời được, vì vậy, buổi tiệc ở khách sạn 'LLD' khởi đầu được đưa vào tiến hành vô cùng thuận lợi. . . . . .

Cũng không còn ai biết Quý Kình Phàm định làm cái gì, nhưng vào mười hôm sau, tất khắp cơ thể nhà họ Đàm, người của nhà họ Quý cùng giới truyền thông, đều nhận được lời mời của Quý Kình Phàm, mà nguyên do mời đến tham dự đó đó đó là đến tham dự tiệc cưới của anh và Đàm Tâm.

Quý Kình Phàm và Đàm Tâm chỉ đăng ký kết hôn đơn giản, cho nên vì thế nhà họ Đàm và nhà họ Quý lúc biết Quý Kình Phàm muốn tương hỗ update tiệc cưới thì rất vui mừng. . . .

Hạ Tử Du cũng nhận định rằng Quý Kình Phàm sử dụng chiêu này rất hay. . . . Phụ nữ ấy mà, đều thích sự vui mừng bất thần, hơn thế nữa Quý Kình Phàm và Đàm Tâm đang trong thời kỳ đặc biệt, tạo ra được thuở nào cơ như vậy mới hoàn toàn có thể nhanh gọn tóm lấy Đàm Tâm.

Vì vậy, Hạ Tử Du tuân theo lời căn dặn của Quý Kình Phàm, gọi điện cho Đàm Tâm sớm một chút ít. . . . . .

Đàm Tâm vừa nghe thấy Hạ Tử Du muốn mời cô tham gia vào một buổi tiệc từ thiện thì có vẻ như hơi nghi ngờ, "Hả, tham gia vào tiệc từ thiện? Ấy. . . . Trước giờ chị ít khi tham gia vào mấy cái này lắm, mà tại sao em tự nhiên lại muốn tổ chức buổi tiệc như vậy chứ, chuyện từ thiện không phải vẫn là vì mẹ sắp xếp sao?"

Hạ Tử Du lý giải, "Mẹ bảo là mẹ già rồi, sự nghiệp từ thiện không thể nào tiếp tục được nữa cho nên vì thế mẹ dự tính giao nó lại cho em quản lý. . . . Chuyện tổ chức tiệc lần này là vì mẹ muốn thử kiểm tra em đấy mà." Nếu như dùng danh nghĩa của mẹ chồng tổ chức tiệc mà gọi cả chị Tâm tham gia, y theo tính tình của chị ấy trước kia, nhất định là chị ấy sẽ ngại nhàm chán mà không tham gia.

Quả nhiên phản ứng của Đàm Tâm y như Hạ Tử Du đã đoán, "Ây da, Tử Du à, chị không thích mấy cái vụ này đâu, chị có thế không. . . . . . "

Hạ Tử Du lập tức cắt ngang lời của Đàm Tâm, "Không thể, chị phải tham gia. . . . . . Đây là lần đầu tiên em chủ trì một buổi tiệc từ thiện mà, ba mẹ và cả Dịch Khiêm cũng đều phải tham gia, đương nhiên là không thể thiếu chị được rồi . . . .Tin tức bên phía ngoài còn đồn thối hai chị chồng em dâu tất cả chúng ta bất hòa nữa đấy, chị cứ coi như thể nể mặt em một chút ít đi, huống chi chuyện đi tham gia quay quảng cáo vào lần trước, em cũng giúp chị rồi còn gì, lần này chị không thể từ chối được!"

Hạ Tử Du đã và đang nói đến mức này rồi, Đàm Tâm đương nhiên là không thể cự tuyệt được nữa, ở đầu cuối gật đầu, "Thiệt là. . . Thôi cũng khá được!"

"Ok, buổi tiệc ra mắt vào tối hôm kia, chị nhớ ăn mặc trang điểm cho xinh đẹp một chút ít đó nha!"

"Ừ."

-----------------------------------------

Chớp mắt một chiếc đã đến trưa ngày hôm kia, Đàm Tâm đang do dự không biết nên mặc cái gì để xuất hiện trong buổi dạ tiệc.

Quần áo của cô quá nhiều, nhưng lễ phục lại không nhiều nếu không muốn nói là rất ít, lễ phục mặc để xuất hiện trong những buổi tiệc lại càng không nhiều nếu không muốn nói là rất ít, cũng không phải cô không còn thời cơ để tham gia vào những buổi tiệc như vậy, mà là cô không thích tham gia, chính bới mỗi một lần xuất hiện trong những buổi tiệc như vậy cô đều bị hỏi cùng một chủ đề bao giờ thì kết hôn vân vân. . . . Chắc là toàn ở sau sống lưng cô mà nói là cô đã già đầu rồi thế và lại vẫn ở giá làm bà cô, cô nghe xong cảm thấy rất phiền phức đương nhiên là không thích tham gia rồi.

Nhưng mà, ngày hôm nay Hạ Tử Du đã hẹn trước và cô đã và đang đồng ý, dĩ nhiên là nên phải thận trọng trọng cư xử rồi.

Nhìn mấy bộ lễ phục đơn giản treo trong tủ quần áo, Đàm Tâm bất đắc dĩ chọn lấy một bộ trong số đó ra mặc thử.

Đó là một chiếc váy dài chifon màu lam nhạt, phía trên còn đính pha lê hình hoa, mặc lên trên người tuy nhiên không được xem là cực kỳ xinh đẹp, nhưng mà cũng không phải là rất khó nhìn, huống chi vóc dáng của cô cũng xem như ổn. . . . . .

Xoay đi xoay lại trước gương hai vòng, ở đầu cuối Đàm Tâm quyết định chọn cái này. . . . . .

Đúng lúc Đàm Tâm hài lòng treo chiếc váy lên thì bà Hạ đi vào. . . . . .

"Ồh, bác gái!"

Đàm Tâm mỉm cười chào hỏi với bà Hạ.

Bà Hạ thân thiết hỏi, "Nghe Tiểu Du nói tối nay cháu cũng tham gia vào buổi tiệc phải không. . . . Sao rồi? Lễ phục đã chọn được chưa?"

Đàm Tâm gật đầu, "Chọn được rồi ạ. . . . . ."

Bà Hạ nhìn cái váy màu lam nhạt treo trên mắc áo hỏi, "Cháu sẵn sàng sẵn sàng mặc bộ này sao?"

"Đúng vậy, có vấn đề gì sao ạ?"

Bà Hạ khẽ nhíu mày, "Cái váy này thiết kế cũng khá được, nhưng sắc tố thì không hay cho lắm. . . . . ."

Đàm Tâm nghi ngờ nói, "Bác gái bác cảm thấy màu này sẽ không đẹp ạ? Cháu cảm thấy rất được mà, rất thể hiện khí chất."

Bà Hạ mỉm cười, "Không phải màu không đẹp, mà là xuất hiện trong những buổi tiệc từ thiện như vậy, sắc tố nên đạm nhạt là tốt nhất. . . . Cháu xem đi như white color đó, rất giống thiên sứ, chẳng những có khí chất mà còn khiến người khác nhìn vào cũng tiếp tục rất thích lại không mất đi sự trang trọng."

Đàm Tâm lúng túng nói, "À, cháu chưa mua lễ phục white color bao giờ cả. . . . . ." Ở đáy lòng cô, vẫn luôn nghĩ rằng white color chỉ xuất hiện trong những hôn lễ lãng mạn. . . . . .

Bà Hạ nói, "Thật may quá, lúc Tiểu Du còn ở nhà có giữ lại rất nhiều lễ phục, trong đó có mấy bộ white color, dáng người của cháu và Tiểu Du không rất khác nhau lắm, để bác mang bộ đó sang cho cháu thử xem sao nhé . . . . ."

"Thật sự là phải mặc white color sao?"

"Nghe lời bác đi, white color cực kỳ có khí chất dành riêng cho khi tham gia vào những tiệc từ thiện đấy."

"Được rồi, để cháu thử bộ ấy xem thế nào. . . ."

. . . . . .

Mười phút sau, Đàm Tâm mặc thử bộ lễ phục white color bà Hạ đưa cho cô. . . . . .

Bộ váy này là một thiết kế hở vai đơn giản, vật liệu là gấm, trên mặt phủ một tầng lụa trắng. . . . . .

Đàm Tâm mặc lễ phục xoay một vòng trước gương, ở đầu cuối không kìm được mà hỏi, "Bác gái, tại sao cháu cứ cảm thấy nó như . . . . . ."

Bà Hạ hài lòng nói, "Rất đẹp đúng không?"

"Dạ. . . . Nhưng mà, hình như quá trang trọng rồi thì phải." Lại còn là một lụa trắng nữa? Kiểu dáng thiết kế hình như cũng tương tự như. . . . Giống như váy cưới ấy!

"Bình thường cháu cũng không hay mặc lễ phục nên mới cảm thấy thế, đây chỉ là một mẫu mã rất đơn giản, không thể nói là quá trang trọng được, xuất hiện trong buổi tiệc như vậy này là quá thích hợp."

Đàm Tâm nhấc vạt váy của cục lễ phục lên, "Ối, cháu thấy nó cứ hơi quái lạ sao ấy. . . . ."

Bà Hạ đỡ Đàm Tâm đứng lại trước kính, "Có gì quái lại đâu nào, nhìn cháu xinh thế này cơ mà. . . . Chắc chắn tối nay sẽ có rất nhiều phụ nữ quý tộc chọn white color, đến lúc đó cháu cũng tiếp tục quen thôi!"

Sau khi được bà Hạ khuyên nhủ một hồi, rốt cuộc Đàm Tâm cũng trở nên thuyết phục, huống chi bộ lễ phục white color này dường như được thiết kế riêng cho cô hay sao đó, quả thực rất vừa vặn xinh đẹp và tinh tế . . . . . .

. . . . . .

Lúc sáu giờ tối, Đàm Tâm thay xong lễ phục, chỉnh trang hoàn hảo nhất sẵn sàng sẵn sàng gọi tài xế đưa cô đến khách sạn 'LLD', nhưng không nghĩ đến khi xuống tầng một lại gặp phải người đàn ông mà cô không thích gặp chút nào -- Phải, đó đó là Quý Kình Phàm.

Quý Kình Phàm thông thường ăn mặc rất nhàn nhã, nhưng ngày hôm nay trang phục xem ra cũng rất có phong độ của một quý ông, mặc một bộ tây trang màu đen, đeo nơ, kiểu tóc hình như cũng chải chuốt kĩ càng hơn, nhìn qua đúng là đẹp trai bức người.

Mặc dù có chút nghi ngờ với trang phục của Quý Kình Phàm, nhưng Đàm Tâm lại không hề vì tò mò mà chạy đi hỏi anh, cô nhấc làn váy đi thẳng qua anh không thèm để ý, in như trước đây vẫn không quan tâm đến anh.

Vậy mà, khi cô lướt qua bên người anh, thế nhưng anh lại đột nhiên đưa tay tóm lấy cô.

"Bà xã. . . . . ."

Đàm Tâm bất đắc dĩ tạm dừng, tức giận, "Tôi đã nói với anh rồi, đừng gọi tôi như vậy, tôi không phải là vợ của anh, huống chi tất cả chúng ta đã sắp ly hôn rồi !"

Quý Kình Phàm khua môi múa mép, "Ít nhất tất cả chúng ta giờ đây vẫn còn là một vợ chồng hợp pháp đấy nhé." Đàm Tâm liếc xéo anh nói, "Bây giờ tôi không còn thời gian để nói nhảm với anh. . . . Bỏ tay ra."

Nhưng Quý Kình Phàm lại không buông tay ngược lại còn nói, "Anh biết em sắp đi đến buổi tiệc từ thiện của Tử Du tổ chức. . . . Để anh đưa em đi."

Đàm Tâm tức giận nói, "Không cần, tự tôi biết phải đi ra làm sao." Vừa nói vừa hất cánh tay đang giữ chặt bàn tay cô ra.

Quý Kình Phàm nói với theo bóng sống lưng của Đàm Tâm, "Quên chưa nói cho em biết, ngày hôm nay Tử Du cũng mời anh đến tham dự buổi dạ tiệc lần này. . . . . Em nên biết ba mẹ vợ và rất nhiều người nhà họ Đàm cũng tiếp tục xuất hiện, nếu như hai tất cả chúng ta đến buổi tiệc mà đi riêng rẽ thế này, đến lúc đó ba mẹ vợ sẽ nghĩ ra làm sao?"

Bước chân của Đàm Tâm hơi khựng lại, lạnh lùng nói, "Những thứ này sẽ không cần anh phải quan tâm, tự tôi sẽ lý giải với ba mẹ mình."

Quý Kình Phàm chậm rãi đi tới cạnh bên cô, trực tiếp ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng mềm mại và mượt mà nói, "Anh biết em vẫn còn đang giận anh, nhưng mà mục tiêu em kết hôn với anh không phải là không thích để người cạnh bên em lo ngại ư? Cho nên dù muốn ly hôn đi nữa thì trò đùa kia cũng phải diễn cho xong, đúng không?"

Đúng vậy, mấy ngày mới gần đây mẹ vẫn thường gọi điện cho cô hỏi quan hệ giữa cô và anh, cô vẫn nói là tốt, nếu như trong buổi tiệc ngày hôm nay mà cô và Quý Kình Phàm ngược lại mà xảy ra vấn đề gì vậy thì nhất định mẹ sẽ nghi ngờ, đến lúc đó lý giải lôi thôi thì thật là phiền toái.

Không phải chỉ tham dự một buổi tiệc thôi sao, chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch mà thôi, bí mật của bọn họ vẫn rõ ràng không thay đổi.

Tránh ra khỏi bàn tay của Quý Kình phàm đang ôm eo mình, Đàm Tâm lãnh đạm nói, "Xe của anh đâu?"

Gương mặt điển trai của Quý Kình Phàm hiện lên nụ cười sướng, "Ở ngay tại ngoài cửa thôi."

Đàm Tâm nâng váy đi thẳng về phía xe của anh.

------------

Ngồi ở trong xe, ánh mắt Đàm Tâm vẫn cứ dõi mãi ra ngoài hiên chạy cửa số.

Quý Kình Phàm cũng không nói gì, chỉ im re lái xe, thỉnh thoảng len lén liếc nhìn cô qua kính chiếu hậu.

Khoảng một tiếng sau, chiếc xe lái vào bãi đỗ xe của khách sạn 'LLD'.

Cũng không biết liệu có phải là buổi dạ tiệc này quá trang trọng hay là không, mới vừa rồi bọn họ lái xe vào bãi đỗ xe đã thấy phóng viên truyền thông đứng chật kín cả cửa khách sạn, làm cho cửa khách sạn bị bịt kín không hề lối vào, cho nên vì thế Quý Kình Phàm và Đàm Tâm không thể không dùng thang máy lên thẳng phòng tiệc.

Tầng có phòng tiệc ngược lại đã có rất nhiều nhân viên cấp dưới bảo mật thông tin an ninh đang đứng, nhưng cũng luôn có thể có quá nhiều những hãng truyền thông có nổi tiếng trong đó, chính bới trước mặt công chúng, Đàm Tâm không thể làm gì khác hơn đành dữ thế chủ động khoác vào khuỷu tay của Quý Kình Phàm, trên mặt mỉm cười ưu nhã cố ra vẻ đang ngọt nào với anh đi vào phòng tiệc.

Bọn họ vừa xuất hiện trước cửa phòng tiệc, đám phóng viên kia liền nhân thời cơ này mà chụp hình, tiếng đèn flash vang lên tanh tách liên tục. . . . . .

Đàm Tâm cảm thấy hơi lạ lẫm, cô không nghĩ rằng chỉ tham gia một buổi tiệc từ thiện thôi và lại khoa trương đến như vậy, có vẻ như như cô và Quý Kình Phàm là tiêu điểm của buổi tiệc vậy.

"Tạm thời không tiếp nhận phỏng vấn, xin mọi người hãy nhường đường một chút ít, sau này chúng tôi sẽ sắp xếp một cuộc họp báo sau. . . . ."

Nhân viên bảo mật thông tin an ninh giúp sức cả hai chặn đám phóng viên lại, để cho bọn họn hoàn toàn có thể thuận lợi đi vào phòng tiệc.

Vào được trong phòng tiệc rồi thời điểm hiện nay Đàm Tâm mới thở phào nhẹ nhõm. . . . .

"Ba mẹ, Dịch Khiêm, Tử Du!"

Đàm Tâm kéo Quý Kình Phàm đi đến chỗ người nhà chào hỏi.

Vợ chồng nhà họ Đàm nở nụ cười hòa ái, hài lòng nhìn cả hai đang đi tới.

Hạ Tử Du đang khoác tay Đàm Dịch Khiêm cũng vẫy vẫy tay với bọn họ.

Bà Đàm đi tới cạnh bên Đàm Tâm, vuốt vuốt bộ lễ phục Đàm Tâm đang mặc từ ái nói, "Còn đang lo ngại hai đứa tụi con sẽ đến muộn không đấu, ở đầu cuối cũng đến kịp giờ rồi. . . . Tâm à, ngày hôm nay trông con xinh lắm."

Đột nhiên được mẹ mình khen như vậy Đàm Tâm vô cùng ngượng ngùng mặt cũng lập tức hơi đỏ lên, "Ôh, vậy sao? Đây là đó đó là bộ lễ phục mà Quý Kình Phàm đã tỉ mỉ lựa chọn cho con đấy!" Ở trước mặt ba mẹ, cô luôn đóng tròn vai kịch của tớ.

Ông Đàm cười cười ha ha nói, "Thật vất vả mới đợi được đến ngày ngày hôm nay. . . ."

"Dạ?" Ông Đàm đột ngột nói ra lời nói xúc động làm cho Đàm Tâm ngơ ngác không hiểu gì.

Lúc này, Hạ Tử Du lên tiếng nói, "Chị Tâm, đợi một lát nữa chị phải biểu lộ cho tốt vào đấy. . . . . ."

Đàm Tâm cho là Hạ Tử Du đang chỉ đến việc quyên góp từ thiện, Đàm Tâm lập tức đáp, "Em cứ yên tâm đi, chị chắc như đinh sẽ không để xảy ra rắc rối nào." Tiệc từ thiện không phải chỉ là quyên tiền à? Trên danh nghĩa lúc bấy giờ mình đang là vợ của Quý Kình Phàm, mình quyên tiền dĩ nhiên phải để anh ta gánh rồi, dù sao Quý Kình Phàm hay luôn miệng nói anh ta nuôi nổi mình mà, vậy thì tôi cũng không cần khách sáo.

"Tâm à, ba mẹ chồng con tới rồi, tất cả chúng ta đến đó chào hỏi thôi."

Đàm Tâm nghi ngờ ngước mắt, chợt nhìn thấy bà Quý đang khoác tay một người đàn ông trung niên khoảng chừng 50 tuổi dáng người gầy gầy đang đi đến gần.

Quý Kình Phàm tự nhiên ôm lấy Đàm Tâm đi về phía ba mẹ mình gọi, "Mẹ!"

Đàm Tâm ngơ ngơ ngác ngác đi theo Quý Kình Phàm, cũng lễ phép chào, "Mẹ.....Ba." Người đàn ông hơi cao gầy này đó đó là ba của Quý Kình Phàm sao, dáng vóc cũng rất giống nhau.

Ông Quý thoạt nhìn khởi sắc hơi nghiêm nghị nhưng khi cười thì lại rất ôn hòa, "Kình Phàm à, mẹ con nói với anh con dâu tất cả chúng ta rất xinh đẹp, quả thật đúng là như vậy. . . . . ."

Dường như quan hệ của Quý Kình Phàm và ba mình không được tốt lắm, anh không để ý đến ba mình và lại nhàn nhạt nói với mẹ, "Mẹ đúng ra phải nên đến sớm một chút ít."

Bà Quý trả lời, "Ba con vừa mới xuống máy bay, cũng may là không muộn. . . . . ."

Quý Kình Phàm lập tức nói, "Để con ra mắt ba mẹ của Đàm Tâm cho mọi người biết nhau."

Ông Quý ôn hòa gật đầu, "Được."

Mối quan hệ của ông Quý và Quý Kình Phàm không tốt là vì ông Quý đã vì bảo vệ sự nghiệp của gia tộc mà chọn ly hôn với bà Quý và lấy người khác, tuy nhiên ông Quý dự tính là sau khi xử lý xong mọi chuyện marketing thương mại trong gia tộc ổn định sẽ phục hôn lại với bà, nhưng Quý Kình Phàm vẫn không thể nào hoàn toàn có thể đồng ý được ông Quý. . . . . Nhưng nói gì thì nói, giữa cha con cũng là máu mủ tình thân, ba anh ở trong lòng của Vị trí người cha ở trong lòng Quý Kình Phàm nhất định là phải có, nếu không chín năm trước anh sẽ không vì một người cha mà mình trước đó chưa từng gặp mặt một lần

Bốn ông bà như những người dân bạn cũ, vây quanh Đàm Tâm cùng Quý Kình Phàm trò chuyện cực kỳ hăng say.

Hạ Tử Du khoác tay Đàm Dịch Khiêm đi đến một góc, vui mừng nói, "Ông xã, anh nói thử xem nếu như lát nữa chị Tâm biết đây là tiệc cưới của chị ấy và Quý Kình Phàm, chị ấy sẽ phản ứng ra làm sao?"

Đàm Dịch Khiêm nhẹ nhàng nâng cằm Hạ Tử Du lên, dịu dàng êm ả nói, "Nếu như em thích tiệc cưới như vậy này tất cả chúng ta sẽ làm một chiếc!" Đúng thế, tuy nhiên đã kết hôn ở Madivies, nhưng tiệc cưới trang trọng như vậy này vẫn chưa tổ chức.

Hạ Tử Du sẵng giọng, "Em còn lâu mới cần. . . . Người ta gả cho anh đến mấy lần rồi, chả có tí mới mẻ nào cả. . . . . ."

Đàm Dịch Khiêm mỉm cười, "Anh thấy em giúp được Quý Kình Phàm thì vui lắm, còn hơn hết khi tất cả chúng ta kết hôn đấy."

Hạ Tử Du tròn mắt, "Đâu có giống nhau, nụ cười của em với anh thì phải đặt trong lòng, mà niềm vui của người khác thì phải cùng chia sẽ chứ . . . . . ."

Nhìn khuôn mặt vui vẻ của Hạ Tử Du, niềm sung sướng không kìm được mà tràn ngập trong lòng Dịch Khiêm, Đàm Dịch Khiêm không nhịn được mà hôn lên cánh môi của Hạ Tử Du, không ngại cạnh bên còn tồn tại cả những khách mời khác, nói thẳng, "Bà xã, anh yêu em!" Hạ Tử Du ngượng ngùng quay mặt, "Đừng có mà sến thế chứ, nhân vật chính tối nay đâu phải là tất cả chúng ta. . . . . ."

Đàm Dịch Khiêm quay mặt cô lại, thâm tình hôn lên trán cô, trầm giọng nói, "Tạm tha cho em vậy. . . . . ."

. . . . . .

Cuối cùng cũng thoát được khỏi tay của bốn ông bà, Đàm Tâm thở phào một hơi nhẹ nhõm, không nhịn được hỏi người đàn ông cạnh bên mình, "Này, chỉ là tiệc từ thiện mà thôi, tại sao ba mẹ anh cũng đến thế?"

Quý Kình Phàm chỉ cười không nói.

Đàm Tâm đang muốn hỏi tới thì thời điểm hiện nay lại sở hữu một đôi khách mời nam nữ đi đến phía họ.

"Ông Quý, bà Quý, chúc mừng hai người. . . . . ."

Phục vụ liền mang champagne tới.

Quý Kình Phàm lịch sự tao nhã nâng ly lên chạm nhẹ ly với đối phương, "Cám ơn."

Đàm Tâm cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng vì có người mời rượu chỉ đành phải cầm lên sâm banh, học theo Quý Kình Phàm lễ phép đáp lại người khác.

Đàm Tâm vốn nhận định rằng những người dân này theo chân bọn họ mời rượu chỉ là nhắm vào quan hệ của cô và Hạ Tử Du, cho nên vì thế tiện thể bợ đỡ nịnh nọt, nhưng không ngờ khách mời cứ hết tốp này tới tốp khác lần lượt kéo tới càng lúc càng nhiều mời rượu cả hai, hơn thế nữa lời chúc phúc của bọn họ cũng càng lúc càng khoa trương, ví dụ như trăm năm hảo hợp, sớm sinh con trai đầu lòng.....

Ngay cả muốn thở một hơi Đàm Tâm cũng không còn thời gian để thở, cứ thế lần lượt hết ly này tới ly khác rót như trút vào cổ họng cô. . . . . .

Mặc dù độ cồn loại sâm banh này sẽ không đảm bảo, nhưng đối với người không biết uống rượu như Đàm Tâm mà nói thì cũng là rất dễ bị say, vì vậy, mới chỉ được khách mời kính rượu một vòng mà Đàm Tâm từ từ đã có phần hơi choáng váng sắc mặt ửng hồng. . . . Cũng may còn tồn tại Quý Kình Phàm thỉnh thoảng thay cô đỡ mấy ly rượu, nhờ vậy mới giúp cô không biến thành say đến ngã gục tại chỗ.

Đàm Tâm giờ phút này đã quay cuồng choáng váng chỉ hoàn toàn có thể tựa vào vai của Quý Kình Phàm, mang theo men say lẩm bẩm nói, "Quý Kình Phàm. . . .Tôi hỏi anh. . . .Tại sao bọn họ cũng mời rượu tất cả chúng ta hả?"

Nhìn dáng vóc ngà ngà say xinh đẹp động lòng người này của Đàm Tâm, Quý Kình Phàm không kiềm nổi mà hôn một chiếc lên má cô rồi mới trả lời, "Bởi vì ngày hôm nay là một ngày tốt lành của tất cả chúng ta."

Đàm Tâm vỗ lên gò má của tớ hỏi, "Ê, tại sao anh lại hôn tôi chứ?"

Quý Kình Phàm buồn cười nhếch môi nói, "Vì anh là chồng của em . . . . ."

Đàm Tâm ợ lên một chiếc đầy hơi rượu, "Anh hả....Còn lâu đó. . . . Hừ. . . . Cái đồ xấu xa. . . . ."

Lúc này, người lái chương trình bước lên giữa sân khấu tuyên bố: "Xin cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự hội cưới của ông Quý Kình Phàm và cô Đàm Tâm. . . . Niềm vui này đôi tân nhân mong ước chia sẻ với những quan khách hiện giờ đang xuất hiện tại nơi đây, cũng kỳ vọng nhờ vào những lời chúc phúc của mọi người mà đôi tân nhân này hoàn toàn có thể vĩnh viễn được chìm trong biển tình!"

Đàm Tâm nghe lời phát biểu của người lái chương trình, nghiêng đầu sang nghi ngại hỏi, "Sao họ lại đọc tên của tất cả chúng ta vậy? Anh quyên tiền à?"

Quý Kình Phàm cầm lấy bàn tay Đàm Tâm rồi hôn nhẹ lên đó, thâm tình nói, "Bà xã, anh thật xin lỗi vì phải dùng đến cách này mới hoàn toàn có thể làm cho em hoàn toàn thuộc về trước sự tận mắt tận mắt chứng kiến của mọi người đang xuất hiện tại nơi này. . . Anh yêu em, Đàm Tâm!"

Đàm Tâm chớp chớp hàng lông mi dài, trên khuôn mặt ửng hồng vãn là biểu lộ nghi ngại khó hiểu, "Tại sao anh phải nói những lời này với tôi làm gì. . . Thật đáng ghét. . . . .Còn lâu tôi mới thương á. . . . ."

Giọng người lái chương trình thanh tiếp tục vang lên, "Phía dưới có lời mời nhân vật nam chính của tất cả chúng ta vào tối ngày ngày hôm nay đó đó là ông Quý Kình Phàm bước lên sân khấu có vài lời phát biểu đi ạ."

Dưới sân khấu ngay lập tức vang lên nhiều tiếng vỗ tay như sấm nổ.

Đàm Tâm bị những tiếng vỗ tay đó làm cho lỗ muốn tai lùng bùng lên, hoàn toàn không hề nghe thấy gì. . . . . .

Lúc này Hạ Tử Du đi tới dìu đỡ Đàm Tâm, còn Quý Kình Phàm giờ phút này đang đi về phía trước bước lên ở chính giữa sân khấu trước sự hoan hô của mọi người.

Toàn cảnh hiện trường của buổi tiệc đột nhiên tối sầm xuống, chỉ có hai tuyến đường ánh đèn sáng rực tập trung chiếu vào trên người của Quý Kình Phàm và Đàm Tâm. . . . . .

Đột nhiên bị ánh sáng như vậy rọi thẳng vào người Đàm Tâm lẩm bẩm nói, "Tử Du à, tại sao chỉ có chỗ chị lại bật đèn lên sáng thế còn chỗ mọi người sao lại tối thui thế. . . . Còn nữa. . . . . . Bác gái nói mọi người đều sẽ mặc lễ phục white color, tại sao tối nay lại chỉ có mình chị mặc vậy?"

Nhìn khách mời chung quanh đến tham dự hội tối ngày hôm nay, dường như tất cả mọi người đều hiểu ý nên đã nhường lại cái white color dành riêng cho "cô dâu" ấy, trong cả Hạ Tử Du xưa này thích yêu thích white color hơn màu tím mà tối nay lại lựa chọn mặc một bộ lễ phục màu tím nhạt. . . . . .

Hạ Tử Du nhẹ giọng cười nói, "Bởi vì tối nay chị đó đó là nhân vật nữ chính đó ạ, mọi người không thể tranh giành được nổi bật với chị."

Đàm Tâm nghiêng đầu hỏi, "Tại sao chị lại là nhân vật nữ chính hả?"

Hạ Tử Du nhìn về phía sân khấu, "Chị hãy nghe xong những lời Quý Kình Phàm sắp nói với chị đi rồi chị sẽ biết ngay thôi. . . . . ."

Đàm Tâm sững sờ ngước mắt lên, phía trên sân khấu cũng khởi đầu vang lên giọng nói ôn hòa của Quý Kình Phàm:

"Bà xã. . . .Vào chín năm trước, tất cả chúng ta đã tình cờ gặp gỡ nhau, anh vẫn luôn cho đó là vì ông trời đã định sẵn. . . . .Anh không biết kiếp trước tất cả chúng ta đã có được ở cạnh bên nhau hay là không nhưng đã là kiểu quá khứ không quan trọng, anh không biết kiếp sau tất cả chúng ta có còn được ở bên nhau nữa hay là không và điều này cũng thực quá mức xa vời anh không thể nào nắm chắc, anh chỉ để ý ở tại đời này kiếp này, anh kỳ vọng ở trong sinh mạng của tớ anh sẽ tận lực làm hết tất cả những gì hoàn toàn có thể để có em ở trong vòng tay của anh, tránh việc phải hứng gió cũng tránh việc phải dầm mưa, mãi mãi khỏe mạnh, bình an và vui vẻ. . . . Bà xã, anh yêu em!" (ặc ặc, anh này hợi bị sến nhể )

Không biết có phải khi Quý Kình Phàm nói ra những lời này vẻn vẹn đều chỉ thâm tình ngóng nhìn về phía Đàm Tâm hay là không, mà làm cho Đàm Tâm từ nãy giờ đang chìm trong men say bỗng chốc Phục hồi lại được chút ý thức. . . . . .

Có lẽ cô đã và đang hiểu được đêm nay đang xảy ra chuyện gì, nhưng cô chỉ đứng nhìn Quý Kình Phàm chằm chằm mà không hề lên tiếng nói gì. . . . . .

. . . . . .

Lúc Quý Kình Phàm ôm Đàm Tâm ra giữa sân khấu để nhảy một điệu trong khi cô vẫn còn đang hơi say, Hạ Tử Du hâm mộ nói, "Quý Kình Phàm yêu thật sâu sắc á, những lời anh ta vừa nói thật làm cho những người dân khác cảm động . . . . . ."

Người đàn ông cạnh bên cô nhíu mày không vui, "Bà xã, anh cũng nói với em quá nhiều đâu."

Hạ Tử Du nhíu mày nghĩ một lát "Tổng giám đốc Đàm à, anh có chắc là đã từng nói những lời sâu nặng như vậy với em không?"

Lúc này trong đầu Hạ Tử Du tràn ngập đều là --

Bà xã, em không thể ngoan cho anh một chút ít à?

Chưa từng thấy ai đần như em, chút chuyện vặt này cũng không làm nổi. . . . . .

Hạ Tử Du, em mà không đến đây anh sẽ đi qua đó đấy!

Biểu hiện của anh như vậy mà được gọi là thâm tình à? Hừ, cái đồ ngang ngược, cuồng sắc không còn ai bì nổi! !

--------------

Lúc buổi tiệc kết thúc là đã hơn mười giờ, vợ chồng nhà họ Quý về phòng khách sạn ngủ còn người nhà họ Đàm thì về nhà mình. . . . . .

Quý Kình Phàm chở Đàm Tâm đến một ngôi biệt thự cao cấp đèn đuốc sáng rực, ngay sau đó bế Đàm Tâm xuống xe

Người giúp việc nhận lấy chìa khóa xe của Quý Kình Phàm sau đó lái xe đi.

"Đây là đâu thế. . . . . ."

Ý thức của Đàm Tâm vẫn đang trong trạng thái mơ hồ. . . . . .

Quý Kình Phàm hôn người trong ngực mình nói, "Nhà của tất cả chúng ta."

Thật ra ngôi biệt thự cao cấp này anh đã mua từ mấy năm trước. . . .Khi đó chỉ là anh cảm thấy, anh phải có một ngôi nhà tại Los Angeles, chính bới cô đang ở đây.

Quý Kình Phàm ôm Đàm Tâm đi thẳng lên tầng hai. . . . .

Cửa phòng bị anh đá văng, anh nhẹ nhàng đặt Đàm Tâm lên giường.

Đàm Tâm mở đôi mắt sầm uất ra nhìn mọi thứ. . . . . .

Giấy dán tường màu hồng, rèm màu hồng, giường màu hồng, còn tồn tại cả đèn thủy tinh chụp đèn lụa màu hồng. . . . . .

Đàm Tâm đột nhiên ngồi dậy, nhìn khắp nơi như một đứa trẻ ngây dại.

Quý Kình Phàm dịu dàng êm ả hỏi, "Chỗ này là anh bảo người giúp việc sắp xếp lại một tháng trước, có thích không?"

Đàm Tâm gật gật đầu như giã tỏi, "Em thích lắm. . . . . Ối. . . . . ."

Vừa nói Đàm Tâm liền đứng lên, nhảy nhảy mừng rỡ trên chiếc giường tân hôn.

Quý Kình Phàm vội vàng đỡ lấy cô, "Em thận trọng một chút ít, kẽo ngã đấy!"

"Em đang ở trong truyện cổ tích đó sao? Nơi đây đó đó là thành tháp, ở đây còn tồn tại công chúa nữa này. . . . ." Đàm Tâm nhấc tà váy của tớ lên cười hì hì nói, "Oa, em đó đó là công chúa. . . . Sau đó xuất hiện hoàng tử. . . . .Anh đó đó là hoàng tử à?"

Quý Kình Phàm nồng nàn mà ngóng nhìn Đàm Tâm, "Nếu như em là công chúa, anh tình nguyện làm một hoàng tử bảo vệ cho em suốt đời."

Đàm Tâm kích động nói, "Ây da..... Cuối cùng em cũng luôn có thể có hoàng tử rồi. . . . ." Vừa nói vừa ôm chặt cổ Quý Kình Phàm, vui sướng đến nhảy cẫng lên.

Bởi vì động tác của Đàm Tâm quá mạnh, thêm vào đó cả Quý Kình Phàm chưa bao giờ nghĩ đến cô sẽ dữ thế chủ động ôm mình, vì thế mà cả hai không kịp thời chống đỡ được sau đó cùng nhau ngã xuống giường. . . . . .

"Ối . . . . ."

Đàm Tâm bị đau kêu rên ra tiếng, không phải là chính bới ngã bị thương, mà chính bới là cô ngã trên người Quý Kình Phàm, cằm đập lên đầu anh.

Đàm Tâm mở căng tròn hai mắt lộng lẫy nhìn anh đang nằm ở dưới người mình, vẫn còn trong trạng thái mơ hồ mông lung.

Tránh làm cho cô bị ngã lần nữa, Quý Kình Phàm đưa tay ôm lấy cô, không hề chớp mắt say mê nhìn vào tròng mắt mơ hồ của Đàm Tâm.

Đàm Tâm bĩu môi, "Sao anh lại nhìn em như vậy?"

"Bởi vì em rất xinh đẹp."

"Ha ha. . . . .Em là công chúa, đương nhiên là phải xinh đẹp rồi. . . . Nhưng mà anh cũng rất đẹp trai đấy. . . . Mũi của anh này, ánh mắt, lông mày. . . . Cũng đều rất đẹp." Vừa nói những ngón tay mảnh khảnh của Đàm Tâm xoa nhẹ lên mặt anh, từ từ lướt qua từng đường nét trên gương anh.

Có lẽ là động tác lướt nhẹ trên khuôn mặt anh của cô quá quyến rũ, làm cho hô hấp của anh từ từ trở nên nặng nề. . . . . .

Đàm Tâm ghé sấp vào trên người Quý Kình Phàm hỏi, "Anh mệt lắm sao?"

"Không mệt." Anh tình nguyện bị cô nằm đè lên như vậy.

"Nhưng mà hơi thở của anh rất nặng. . . . . ."

"Vậy em có đồng ý giúp anh xử lý và xử lý hay là không?"

"Em phải giúp anh ra làm sao. . . . . ."

"Như thế này. . . . . ."

Trở người lại, Quý Kình Phàm ngăn nắp đặt Đàm Tâm dưới khung hình mình, mặc kệ những nỗi do dự trong đáy lòng, anh mạnh mẽ và tự tin hôn lên môi cô.

Sự mạnh mẽ và tự tin của anh là chính bới đã bị đè nén rất nhiều năm, cũng chính bới khao khát muốn đã có được cô như thời điểm hiện nay. . . . . .

"Ưm. . . . . ."

Đàm Tâm kháng cự theo bản năng, không ngừng nghỉ đánh lên trên người anh.

Quý Kình Phàm làm gì còn lý trí để mà để ý, đoạt lấy đôi môi mà anh đã khát vọng lâu nay nay, nâng niu mút lấy.

Không biết qua bao lâu, cho tới lúc Đàm Tâm dường như không thể thở nổi được nữa thì Quý Kình Phàm mới buông cô ra.

Hơi thở của Đàm Tâm vẫn chưa hồi sinh lại được cô dồn dập thở dốc.

Quý Kình Phàm hài lòng nhìn cánh môi kiều diễm xinh đẹp đỏ thắm ướt át của cô.

Đàm Tâm dùng ngón tay sờ lên môi, đáng yêu hỏi, "Vừa nãy là hoàng tử đang hôn công chúa sao?"

"Ừm...."

"Nhưng hoàng tử hôn công chúa không phải như vậy. . . . . ."

Quý Kình Phàm cười khẽ, "Vậy đó là ra làm sao?"

Đàm Tâm ngoắc ngoắc ngón tay với Quý Kình Phàm. . . . . .

Quý Kình Phàm cúi người tới.

Ngay sau đó Đàm Tâm khép lại đôi mi cong dài, bờ môi nhẹ nhàng chạm lên đôi môi của anh.

Nụ hôn của cô làm cho máu trong anh ngay tức khắc chảy ngược, một thứ nhiệt độ nóng bỏng sôi trào khởi đầu hỗn loạn chạy khắp nơi. . . . . .

"Đó, đó đó là như vậy đấy."

Hôn anh xong, Đàm Tâm hài lòng cười nói.

Quý Kình Phàm nhìn cô thật sâu, đột nhiên tay anh lần tìm đến bờ sống lưng cô, kéo chiếc khóa váy của cô xuống, ngay sau đó tuột luôn bộ lễ phục cô ra ném xuống đất.

Cảm thấy hơi lành lạnh, Đàm Tâm vội lấy tay che người nhíu mày hỏi, "Sao anh lại cởi áo em ra chứ?"

Quý Kình Phàm dụ dỗ nói, "Em có đồng ý sinh cho anh một nàng tiểu thư nhỏ hay một hoàng tử nhỏ không?"

Đàm Tâm nghiêng đầu suy nghĩ, "Em không thích hoàng tử nhỏ đâu, em muốn một công chúa nhỏ thôi. . . . . Hoàng tử nhỏ chơi không vui, công chúa nhỏ em còn tồn tại thể hóa trang cho nó thành một búp bê xinh xắn . . . . ."

"Được, thế thì tất cả chúng ta sẽ sinh một nàng tiểu thư nhỏ vậy."

"Dạ."

Tiếp đó, đồ lót Đàm Tâm cũng trở nên tuột ra. . . . . .

"Em lạnh quá. . . . . ."

Quý Kình Phàm vừa cởi quần áo của tớ ra, vừa nhẹ nhàng dỗ dành, "Một lát sẽ không hề lạnh nữa. . . . ."

"Vậy tất cả chúng ta mau sinh một nàng tiểu thư nhỏ đi. . . . . ."

"Ừ. . . ."

Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad

Video Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad ?

Bạn vừa đọc Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad tiên tiến nhất

Chia Sẻ Link Download Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad miễn phí

Quý khách đang tìm một số trong những Chia SẻLink Tải Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad miễn phí.

Giải đáp thắc mắc về Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Tổng giám Đốc, Xin Anh Nhẹ tay Một Chút Wattpad vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha #Tổng #giám #Đốc #Xin #Anh #Nhẹ #tay #Một #Chút #Wattpad - 2022-11-21 07:56:04
إرسال تعليق (0)
أحدث أقدم